Nội dung chính của hội nghị rất đơn giản, các bộ phận phải nhanh chóng khôi phục trạng thái tốt nhất, không đủ người thì tuyển thêm người.
Nếu ai dám làm chậm trễ sản xuất thì đừng trách Lục Tam Phong không nương tay.
Bộ phận truyền thông cũng được giao nhiệm vụ.
Sáng sớm hôm nay, Lục Tam Phong nhìn thấy các tờ báo lớn đưa tin về việc sách lậu kém chất lượng bị kiểm tra và niêm phong.
Những bài báo này đem lại cảm giác như đang muốn nâng Lục Tam Phong lên làm thần vậy.
Đi con đường cây to thì đón gió lớn này, Lục Tam Phong cũng hiểu hơn ai hết câu khiêm tốn làm người, phách lối làm việc.
Phải để bộ phận pháp lý đi xử lý những Phượng Tiên truyền thông này để đừng có viết mấy thứ vớ vẩn ngày này qua ngày nọ.
Nhất là những nội dung liên quan đến Lục Tam Phong, dù không thấy báo cáo thì cũng đừng viết lung tung.
Lục Tam Phong khoảng thời gian này cũng được lên báo hơi nhiều.
Không chỉ có tiếng ở trong ngành điện tử, mà ngay cả những người bình thường có chút ý chút ít đến khoa học điện tử cũng chú ý đến anh.
Thứ như danh tiếng tựa như một con dao hai lưỡi vậy.
Khi người ta còn tốt thì dư luận có thể nâng lên tận trời, gì mà người hùng, người đi tiên phong, rồi cha đẻ của ngành các thứ.
Nhưng khi người ta không tốt, thì cũng có thể mắng đến mức xấu xa bẩn thỉu.
Ở một vài thời điểm mấu chốt nếu bị dư luận bắt bẻ thì cũng là một điểm yếu dễ bị đối thủ nhắm đến.
Lục Tam Phong phải là một thương nhân ẩn phía sau hậu trường và cố hết sức để không bị bên ngoài ảnh hưởng.
Nếu không, hôm nay còn được nói là yêu nước, ngày mai đã bị dẫn dắt dư luận rồi bị nói là phản tặc bán nước rồi.
Buổi sáng hợp không lâu, sau một giờ đã bắt đầu nhộn nhịp lên, nhà máy mới chạy hết công suất, xe tải từng chiếc từng chiếc bắt đầu chở hàng đi, dây chuyền sản xuất khổng lồ cũng nhanh chóng chuyển động.
Lục Tam Phong cũng không thèm ăn sáng đã trở lại phòng làm việc gọi điện thoại cho Chu Hoài Đông, đứng trước bàn làm việc bấm số.
“Tổng giám đốc Lục, tôi vừa họp xong, mấy tháng thời gian trống này với chúng ta mà nói, chắc chắn là đủ rồi.” Giọng Chu Hoài Đông vô cùng phấn khởi.
“Đường, tôi đã mở sẵn cho anh rồi, đối thủ cạnh tranh cũng dẹp hết toàn bộ rồi.
Nếu anh đáp lại tôi bằng sự thất bại trên thị trường thì anh cút đi.
Đồng thời cũng phải mở thêm đường dây tiêu thụ cỡ lớn, rồi bố trí địa điểm tiêu thụ sao cho hợp lý nữa.
Nói cho các đại lý, tới thời kiếm tiền rồi.
Tại cuộc họp với mấy đại lý năm ngoái, tôi đã cam kết với bọn họ, hôm nay cuối cùng đã làm được!” Lục Tam Phong trầm giọng nói lớn.
“Tổng giám đốc Lục, anh yên tâm đi.
Với tình hình thị trường như vậy, nếu tôi còn làm không được, thì chính tôi sẽ mang hành lý cút ra khỏi nhà máy luôn!” Chu Hoài Đông đầy tự tin nói lớn.
“Bộ phận tiếp thị phải mở rộng ở các đường dây tiêu thụ tuyến dưới, đối với các tỉnh chưa mở thì năm nay phải mở nốt.
Trừ một ít khu vực xa xôi hẻo lánh, thì Quỳnh Tây, Huy Hoàng, Bạch Nam, Bạch Bắc, rồi ba tỉnh khu vực Đông Bắc các thứ phải nhanh chóng chiếm được.
Còn lúc tuyên truyền thì quảng cáo cứ đem mấy chỗ sản phẩm chính hãng, chất lượng cao, đáng tin cậy mà tập trung vào.”
“Đồng thời cần tăng cường hợp tác hỗ trợ với Ngụy Nhiễm Đan, tăng cường bồi dưỡng ngôi sao, tăng cường tuyên truyền.
Lúc tuyên truyền thì lấy khẩu hiệu “Bảo vàng, chất lượng vàng làm” làm mục tiêu tuyên truyền chủ yếu để tiến hành tuyên truyền, tạo độ nhận diện trong tâm trí của người tiêu dùng!”
Lục Tam Phong nói không ít những điểm chính trong công tác tuyên truyền, nhất là việc phân chia bố trí ở các tỉnh.
Vốn là đối với việc phân bố ở các tỉnh phía Bắc vì vấn đề phân phối giá vốn chưa được xử lý, nên năm nay Lục Tam Phong quyết định xử lý luôn.
Đầu tiên, để VCD Bảo Vàng đi chiếm lĩnh thị trường, vì nếu không thì nơi đó sẽ trở thành mảnh đất của vi phạm bản quyền.
Thứ hai, cũng vì sang năm TV thử nghiệm của Vipada sẽ được tiến hành lắp đặt trên cả nước.
Cúp điện thoại, Lục Tam Phong lại gọi điện thoại cho Ngụy Nhiễm Đan!
“Nè, tổng giám đốc Lục, bên đây đã làm xong những việc liên quan đến công tác tuyên truyền rồi.
Chúng ta đã bàn bạc xong với đài trung ương rồi, bên trong show “Mời bạn tham gia” phần chương trình giải trí, sẽ có các ngôi sao dưới danh nghĩa đồng hương
của sông Hương lên tiến hành phỏng vấn và biểu diễn.
Ở giữa sẽ có phần cho bảy giây quảng cáo, đã được ra giá ba trăm triệu!” Ngụy Nhiễm Đạn báo cáo.
“Chỉ có ba trăm triệu?” Lục Tam Phong kêu lên.
“Với bảy giây thì ba trăm triệu là không ít, giá cả hai năm nay tăng vọt rồi!” Ngụy Nhiễm Đan nói: "Mấy năm trước nghe nói chỉ có mấy trăm ngàn."
Chương trình này tỉ suất người xem cao vô cùng, đối với đài trung ương mà nói, bảy giây ba trăm triệu đã là rất rẻ rồi.
Phải biết rằng, bây giờ, chừng mười giây quảng cáo trong chương trình đêm xuân giao thừa đã có giá 11,4 tỉ rồi.
“Được, duyệt.
Sau này mấy việc kiểu này không cần báo giá cho tôi nữa.
Phải học cách dẫn dắt các ngôi sao để xây dựng hình tượng của điện tử Thủy Hoàn trong lòng người trẻ tuổi.
Tuy những người này bây giờ không phải đối tượng tiêu xài chủ lực, nhưng qua mấy năm họ lớn lên, thì điện tử Thủy Hoàn đã tạo được một ấn tượng tốt trong lòng họ rồi.”
“Để các ngôi sao nhắc đến chúng ta nhiều hơn.
Xen giữa các bộ phim, sau khi hát xong một ca khúc hoặc lúc chuẩn bị hát ca khúc mới thì sẽ nói vài ba câu vào thời gian trống, sau đó quay lại những lúc đó rồi làm thành đĩa CD đem bán, hiểu không?” Lục Tam Phong hỏi.
“Biết rồi, tí nữa tôi đi sắp xếp luôn.
Từ giờ về sau đây sẽ là công việc chủ yếu của quảng cáo trong giải trí!”
Đối với một số nội dung mở rộng, Lục Tam Phong yêu cầu Ngụy Nhiễm Đan rút ngắn thời gian.
Phương diện này dù không coi trọng lợi nhuận thì cũng phải mau mau một chút, phải nhanh chóng để loại đĩa CD từ như vậy phổ biến ra.
Hơn nữa, Lục Tam Phong đã tăng cường quảng bá sản phẩm ở quốc đảo.
Cách kích thích tiêu dùng nhanh nhất là để người tiêu dùng biết rằng những điều mà sản phẩm này