Chính thương chính thương, chính trị ở phía trước, kinh doanh ở phía sau, trong suốt những năm 1990 nếu nói một xí nghiệp cỡ lớn ở một địa phương không có mạng lưới quan hệ dày đặc đằng sau nó đến quỷ cũng không tin.
Một số xí nghiệp thậm chí là mặc một chiếc quần tây, càng có nhiều kẻ ràng buộc chặt chẽ đến nổi khiến người khác líu lưỡi, những chuyện tương tự như “cửa xoay tròn” tuyệt đối không hề ít.
Chính là loại ý muốn nói vua nào thì triều thần nấy.
Lúc này thường là thời điểm mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, Hoàng Hữu Danh cần thể hiện, Địch Văn Khởi cần lôi kéo lòng người, chứng tỏ ra lực mạnh của bản thân đồng thời cũng không thể quá lộ ra bản thân nếu không Hoàng Hữu Danh đi đến tỉnh lý sẽ dễ dàng gây khó dễ cho anh ta.
Đối với Địch Văn Khởi mà nói đây là một mức độ vô cùng khó để nắm bắt, anh ta phải làm chút chuyện trọng khoảng thời gian này mà lại không thể chọc giận đến Hoàng Hữu Danh, chọn tới chọn lui cũng chính là nói vài câu về điểm cần khắc phục của chuyện không đến nơi đến chốn này.
Nói chung, thời điểm này Hoàng Hữu Danh cũng đang phải xử lí một số tình huống hằng ngày để an ổn qua một năm, sau đó lại đề bạt cân nhắc cho những người cấp dưới, lưu lại một cái nhân tình giống như những gì ông ta đã làm ở tập đoàn Dã Cương năm đó.
Nhưng mà Hoàng Hữu Danh đã bỏ ra quá nhiều tâm huyết cho nơi này vì thế cho nên ông ta không muốn chân trước bước đi, chân sau đã chướng khí mù mịt, ngoài mặt thì cuộc hội nghị này nói một số lời không liên quan.
Nhưng mà tim của những người có mặt ở đây đều có chút đập thình thịch, ai cũng hoang mang suy đoán rằng khi nào thì mới có thể dán vào phần mông của Địch Minh Hoàng để tối đa hóa lợi ích của bản thân.
Sớm thì không được sẽ làm Hoàng Hữu Danh không vui, muộn thì càng không được mông của Địch Minh Hoàng đã muốn dán đầy mặt rồi, loại trí tuệ này không phải là loại mà người bình thường có thể có được, ai được xếp vào hàng, lúc nào xếp hàng thì phải có một trí thông minh cực lớn mới làm được.
Đây cũng là lí do tại sao Lục Tam Phong không tham chính, bàn hội nghị này toàn bộ đều là những người tinh ranh, người bình thường thật sự không chơi nổi.
Một trận mưa xối xả rửa sạch cả tòa thành thị, những ngã tư đường cũ nát tràn đầy bùn đất, nước mưa cũng đã tràn đầy trong những hố to, có vài đứa trẻ xắn ống quần chảy nước ròng ròng.
Sau vài ngày nữa trong những hố nước này đều là nòng nọc rồi đến những con cóc nhảy xung quanh.
Cuộc họp của bộ phận marketing kéo dài suốt ba tiếng đồng hồ, Chu Hoài Đông cùng với năm người phó giám đốc của mình lải nhải trong suốt ba giờ liền, năm nay là năm bùng nổ của các thiết bị gia dụng như tủ lạnh, TV, máy giặt, máy may, quạt điện, máy điều hòa, quạt điện, vì tất cả đều bùng nổ.
Nhất là hai loại là tủ lạnh và điều hòa, có thể các người không biết rằng ô tô Cát Lợi cũng sản xuất phụ kiện tủ lạnh sau này lại chuyển qua sản xuất tủ lạnh đạt được doanh số bán hàng khá tốt.
Hiện nay ngành sản xuất đồ gia dụng đang là nơi cạnh tranh nhất trong nhất trong ngành điện tử ở trong nước bởi vì trình độ của mọi người đều tương đương nhau cho nên thay đổi dây chuyền sản xuất một chút đã có thể bắt chước đồ gia đụng khác rồi.
Chu Hoài Đông đem số liệu mới nhất của thị trường đến trước mặt Lục Tam Phong, anh ta kết luận rằng: “Theo sự phá sản của các công ty nhà nước cải cách hỗn hợp và sát nhập, một số lượng lớn các dây chuyền lắp ráp đã xuất hiện trong tay các doanh nghiệp ngoài nhà nước.
Năm nay xuất hiện các loại người có người chiếm đoạt, có người gian dối, có người cho thuê, dù sao cũng dùng nhiều loại thủ đoạn khác nhau để biến đồ của công ty nhà nước thành của bọn họ, thị trường thật sự rất lộn xộn”
“Nhưng mà tôi cảm thấy đều là những thứ còn sót lại sau khi cậu chơi xong”
Chu Hoài Đông nói xong nhịn không được nở một nụ cười.
Lục Tam Phong liếc mắt một cái, anh ta vội vàng cảm giác chính mình giống như không nên trêu chọc Lục tổng liền họ khan một tiếng nghiêm túc nói: “Bởi vì những tài sản thuộc sở hữu của nhà nước này bị lộ ra cho nên càng ngày càng nhiều các doanh nghiệp ngoài nhà nước có năng lực chế tạo ra các thiết bị gia dụng.
Theo đánh giá của chúng tôi thì hết năm 1999 thị trường thiết bị gia dụng trong nước sẽ bùng nổ mạnh mẽ với doanh số không dưới 30% mỗi năm.
“Bên trong các lĩnh vực tủ lạnh, máy giặt quần áo, TV, quạt điện, điều hòa này sự cạnh tranh sẽ vô cùng khốc liệt, thị trường cho một sản phẩm duy nhất sẽ không thể hỗ trợ doanh số bán hàng cho một nhà tiêu lượng lớn, hơn nữa theo sự cạnh tranh ngày càng mạnh thì một sản phẩm duy nhất được coi trọng quá nhiều cũng sẽ làm xí nghiệp gặp rủi ro cao bất cứ lúc nào.”
“Về mặt hàng thiết bị gia dụng nhỏ như quạt điện, radio, băng keo thì sự cạnh tranh càng khốc liệt hơn, đặt biệt là các mặt hàng quạt điện, radio có tính thủ công đơn giản.
Cuộc chiến về giá cả trên thị trường trước mắt vô cùng gay gắt, quan điện trên cơ bản đã bị những xí nghiệp địa phương độc quyền."
“Các nhà máy và hiệu buôn tư nhân lớn đều bắt đầu chiến lược nhiều sản phẩm, học tập thiết kế ở nước ngoài đồng nghĩa với việc vi phạm bản quyền.
Tích cực đi học tập thêm nhiều thiết kế mạch, công nghệ vật liệu, v.v tiên tiến hơn chính là mua bản quyền bằng sáng chế của người khác và chính thức mở ra mô hình chiếc lược dòng sản phẩm đầy đủ.
Dựa theo tình hình trước mắt thị trường thiết bị gia dụng sẽ nóng lên vào năm 1994 và năm 1995 sẽ là thời khắc giao tranh.”
“Theo quan điểm của tôi về giá cả trên thị trường thì trong vòng mười năm tới thị trường đồ gia dụng sẽ là một