**********
Một tác động lớn như vậy khiến cả giới kinh doanh sửng sốt, nhất thời không ai dám ra tay, sau lưng có vô số lời đồn đại về Lục Tam Phong.
Thế nhưng, cho dù tin đồn là đúng hay sai, tất cả mọi người đều hiểu rõ một sự thật, bắt đầu từ hôm nay, trong giới kinh doanh, Lục Tam Phong là người nắm quyền tuyệt đối.
Điện tử Thuỷ Hoàn giống như một gã khổng lồ cố thủ trong thành phố này, không một công ty hay cá nhân nào có thể lay chuyển được.
Mặc dù Lục Tam Phong không tham gia vào các cuộc họp thương mại và rất hiếm khi tham gia một số cuộc họp mặt kinh doanh, thế nhưng mọi người đều biết rằng anh là vị vua không cần có vương miện.
Sau sự việc này, không cần biết Hoàng Hữu Danh có đứng sau hay không, mọi người một khi nhìn thấy Lục Tam Phong, chính là hoàn toàn tôn trọng.
Dương Khanh nghe xong liền thả người xuống ghế, trong miệng phát ra một tiếng: “Trời ạ!”
Anh ta hiểu rất rõ cuộc tranh đấu trong giới kinh doanh này, trước đây liên tục không để Lục Tam Phong vào mắt, bởi vì anh ta làm việc trong một doanh nghiệp quốc gia quanh năm, đối với những việc lắt léo bên trong vẫn còn tương đối mơ hồ.
Hoàng Hữu Danh không thể vì Lục Tam Phong mà đắc tội với Địch Văn Khởi được.
Dương Khanh có thể cho rằng lý do lớn nhất khiến cho Lục Tam Phong như vậy chính là Hoàng Hữu Danh ở phía sau thúc giục mọi chuyện, thế nhưng anh ta có nghĩ cũng không dám nghĩ tới rằng, hai công ty tranh tranh giành, một người là thị trưởng, một người là giám đốc chi nhánh đều đã phải vào tù.
Vốn dĩ, trong mắt anh ta chỉ là cuộc chiến đấu của những loài kiến, không ngờ lại trở thành một cuộc chiến tranh giành bá chủ từ những vị thần, ngược lại đã đánh gục người mà anh ta từng ngưỡng vọng, điều này làm sao có thể không làm cho anh ta kinh ngạc.
“Tổng giám đốc Dương, tổng giám đốc Lục mời anh tới phòng một chuyến” Một phó tổng đứng trước bàn nhắc nhở.
“Được!” Dương Khanh kịp thời phản ứng lại, nhanh chóng đứng dậy hướng cửa bước ra.
Trong văn phòng Lục Tam Phong, Dương Khanh gõ cửa đẩy vào, nói: “Tổng giám đốc Lục, anh tìm tôi?”
Lục Tam Phong nhìn anh ta vài lần, đã mấy ngày không gặp, anh ta dường như đã thay đổi, vẻ nóng nảy và bất cần trên người đã biến mất, trông anh càng thêm cẩn trọng và nghiêm túc khi đứng trước mặt anh.
“Ngồi đi!” Lục Tam Phong dựa người vào trên ghế hỏi: “Đã nghe tin gì chưa? Có một vài người xảy ra chuyện rồi.”
“Tôi đã nghe thấy một ít tin tức.” Dương Khanh nhìn chằm chằm Lục Tam Phong hỏi: “Nghe nói anh gọi người của tỉnh, trực tiếp phái đội điều tra?"
Lục Tam Phong từ trước đến nay luôn biết Dương Khanh là người của doanh nghiệp quốc gia, anh ta luôn cho rằng tư nhân không có lý lịch, từ đầu đến cuối đều cảm thấy thị trường tự do không đáng tin cậy, anh ta vẫn phải dựa vào nhà nước.
Nói một cách đơn giản, anh ta không tự tin, chỉ là lợi dụng tin đồn này để trấn tĩnh lại.
Lục Tam Phong thở phào nhẹ nhõm, nhìn anh ta không tự nhiên chợt cười một cái, nói: “Anh không cần phải đi nghe ngóng tin đồn, chuyện này không có mấy người biết được.
Anh không phải sẽ cho rằng tôi dựa vào Hoàng Hữu Danh người mà không khỏi không dính dáng chút quan hệ thân thiết gia đình sao? Ngay từ đầu tôi đã nói với anh rồi, anh phải yên tâm với bản thân mình, phần còn lại cứ giao cho tôi, tôi...!Trên đó có người!”
Lục Tam Phong đang nói, bỗng nháy mắt ra hiệu rồi dùng tay chỉ lên phía mái nhà.
“Người nào?” Dương Khanh muốn hỏi đến cùng,
“Những điều không nên hỏi thì không cần hỏi, Logistics đẩy nhanh tiến độ, khoảng thời gian gần đây tốc độ không ngừng được đẩy nhanh.
Đồng thời, việc tuyển dụng nhân sự, ký kết hợp đồng với các công ty Logistics và việc tiếp quản các đơn hàng Logistics sẽ được sắp xếp trong thời gian sớm nhất.” Lục Tam Phong nghiêm mặt nói: “Hôm nay sẽ ký hợp đồng với Hác Phong Thuận trước, biết chưa?”
“Hác Phong Thuận? Ông ta vẫn chưa đi sao?” Dương Khanh có chút kinh ngạc.
“Không thể trực tiếp san bằng hết cả ngành được, phải giữ lại gốc rễ, anh mau đi xử lý đi, phần còn lại đều giao cho anh đấy.
Một tháng sau tôi muốn nhìn thấy phía Logistics được hoạt động bình thường trở lại.” Lục Tam Phong ra hiệu về phía anh ta, vẫy tay nói: “Đi đi.”
Một tháng sau? Dương Khanh căn bản không dự tính gì cho chuyện xảy ra của một tháng sau, có chút giật mình nhìn Lục Tam Phong nói: “Tổng giám đốc Lục, không phải lúc trước anh nói tôi sẽ đi làm ở công ty đó sao?”
Lục Tam Phong ngẩng đầu nhìn anh ta, cũng có chút sững người, trong lòng thầm nghĩ người này còn muốn chạy ra nước ngoài, xem ra cơ hội ra nước ngoài quá hấp dẫn đối với anh ta rồi.
"Ồ, đúng rồi, là như thế này.
Vốn dĩ có một vòng phỏng vấn, nhưng người phỏng vấn kia đã phát sinh sự cố ngoài ý muốn, nên đã bị hoãn lại rồi, cần một tháng.” Lục Tam Phong nhìn anh ta nói.
Dương Khanh cảm thấy chuyện phát sinh có gì đó không đúng lắm, đều đã bị khước từ nhiều lần, đã gần một tháng rồi, đến công ty ở đâu anh ta còn không biết.
“Phát sinh chuyện gì rồi?”
“Có chút kỳ lạ.
Anh ta...!đến bệnh viện để cắt trĩ.
Lúc bác sĩ dùng tay để kiểm tra, anh ta như mở được cánh cửa đến thế giới mới.
Trước đây đã ly hôn cùng vợ cũ, bây giờ lại muốn ở cùng với người bác sĩ kia.
Chính là loại chuyện này” Lục Tam Phong nói một cách cầm chừng.
Dương Khanh nghe trong lời nói của Lục Tam Phong biết anh đang nói cho có lệ, thế nhưng vẫn cảm thấy khá to mò: “Cái kia...mông cũng có cửa dẫn vào sao?”
“Ừm...đừng có tuỳ tiện thử, anh mau đi đi.” Lục Tam Phong vẫy vẫy tay với anh ta, ra hiệu cho anh ta ra ngoài.
Dương Khanh lẩm bẩm đi ra ngoài, trong lòng cảm thấy chuyện ra nước ngoài, 80 phần trăm là không thể thực hiện được rồi.
Sau khi hai anh em nhà Hác Trung Hưng bị bắt giữ, một số chủ công ty nhỏ ngành Logistics đã đốt pháo ăn mừng.
Đồng thời, Logistics Ong Vàng cũng đã bắt đầu càn quét, chỉ trong vòng vài giờ đồng hồ đã ký kết được với 28 công ty, có tổng cộng năm hoặc sáu điểm dưới nền tảng đạt hàng trăm điểm, và có hơn 170 xe vận chuyển hàng hóa, chiếm 60 phần trăm kim ngạch của thành phố.
Chỉ cần giao hàng bên Logistics Ong Vàng đã có thể giảm một nửa chi phí cho đơn hàng đầu tiên, đồng thời ký hợp đồng dài hạn với các công ty lớn, giá thành rẻ hơn một nửa so với bên Hác Trung Hưng mà vẫn có lợi nhuận.
Tất cả mọi thứ đều đang diễn ra hỗn loạn, mà Lục Tam Phong cả ngày đều đứng ngồi không yên, trong lòng không khỏi lẩm bẩm, Giang Hiểu Nghi và Trương