#26
"Tiểu Du em ngốc thật hay giả ngốc vậy, tôi đã nói đến mức này rồi em còn không hiểu sao? Nếu em cần một người bạn trai thì tôi đây sẵn sàng phục vụ em."
Tiểu Du nghe vậy sướng rơn, hoá ra người đàn ông cao ngạo này cũng thích cô chứ không phải mình cô đơn phương. Tiểu Du suýt không kiềm chế được cảm xúc mà nhảy cẫng lên, may mà một phần lí trí còn sót lại khuyên bảo cô rằng đừng dễ dàng bị mấy lời đường mật làm lung lay như vậy.
Tiểu Du hắng giọng, giả bộ lạnh lùng: "Vậy sao? Nhưng mà cháu không thích chú làm bạn trai cháu. Người già bẩn tính xấu nết như chú mà làm bạn trai cháu thì ngày một ngày hai lại đối xử với cháu như hôm qua thì sao? Đấy là bạo hành đấy."
Tiểu Du cố tính nhấn mạnh chữ "bạo hành" như để tố cáo hành động quá đáng hôm qua của Trương Vũ. Ai chẳng biết anh giận nhưng anh không nghĩ đến cô sẽ đau sao?
Trương Vũ biết hôm qua mình đã giận quá mất khôn làm ra những chuyện khó có thể tha thứ được.
"Xin lỗi em Tiểu Du. Tối qua là tôi sai khi hành động quá đáng với em thậm chí còn thốt ra những câu thiếu não như vậy. Tôi không mong em tha thứ nhưng mong em hiểu lí do vì sao tôi làm vậy."
Tiểu Du hờn dỗi: "Không hiểu, không hiểu gì hết."
Trương Vũ giữ hai vai Tiểu Du kéo cô lại gần rồi anh mau chóng áp môi mình xuống môi cô. Nụ hôn bất ngờ khiến Tiểu Du cứ đơ người ra đấy mà chẳng phản ứng gì. Đến lúc Trương Vũ buông cô ra, cô mới đưa tay đánh một cái vào ngực anh.
"Chú làm cái gì vậy?"
"Hôn đấy, em không biết sao còn hỏi tôi." Trương Vũ nhếch môi cười. Anh vô cùng hài lòng với nụ hôn vừa rồi, tuy cô không đáp trả nhưng cũng không hoàn toàn phản kháng, Tiểu Du không hề bài xích anh.
"Ai cho chú hôn hả? Môi cháu đâu phải chú cứ muốn là hôn chứ."
Dường như nhìn ra được sự cưng chiều trong mắt Trương Vũ vì thế Tiểu Du chẳng ngần ngại mà tiếp tục làm nũng.
"Hôn lần một thì sẽ có lần hai, lần ba. Hôn nhiều rồi quen