Hứa phu nhân nghe được động tĩnh, từ từ nhếch mí mắt hỏi: “Bên ngoài sao lại thế này, sao ồn thế? Người hầu trong nhà lại làm cái gì nữa vậy? Sao đần độn vậy”
Người giúp việc nữa trả lời: “Phu nhân, là cô chủ đã trở lại”
Hứa phu nhân vừa nghe, đôi mày đang chau lại hơi nhếch lên: “Đã trở lại? Nó đang sống yên ổn với Đình Nam trở về làm cái gì?”
Hứa phu nhân nói xong, vội vàng khoác một chiếc áo tơ tằm mỏng lên người.
Trong phòng khách, Hứa Nhược Mộng còn đang trút giận.
Cô ta cầm lấy một cái cái ly ném xuống nền đá cẩm thạch, vừa ném ẳ Mày là cái thứ gì, dựa vào đâu mà dám tranh đàn ông với tao! Một đứa ngay cả bối cảnh cũng không có, ở nước ngoài có chút thanh danh liền trở về đây lừa gạt mấy tên ngốc! Còn dám nói chuyện như vậy với tao!”
Người giúp việc nữ bên cạnh không dám thở, sợ Hứa Nhược Mộng trút giận lên trên đầu mình.
Khuôn mặt ngày thường cũng xem như là dịu dàng của Hứa Nhược Mộng, lúc này đây vô cùng dữ tợn.
Tức chết người đi được! Chưa từng có người dám nói chuyện như vậy với cô tal Lúc trước tuy rằng Lệ Đình Nam dẫn bạn nữ tham gia mấy trường hợp xã giao này, nhưng mà cô ta không hề để ý tới!
Lệ Đình Nam căn bản sẽ không để ý những nữ minh tỉnh đó, cho dù sau đó Hứa Nhược Mộng phái người sỉ nhục bọn họ, anh cũng chưa bao giờ nói qua cái gì.
Nhưng mà hôm nay không giống vậy!
Anh không chỉ có vô cùng để ý con Anna kia, thậm chí còn nói chuyện giúp cô, giúp cô đuổi cô ta đi.
Hứa Nhược Mộng càng nghĩ càng thấy bực bội, cô ta nhớ tới tin tức lúc trước mình nhận được, Anna có hai đứa nhỏ.
Khóe môi cô ta nhếch lên một nụ cười ác độc.
Hai đứa nhỏ đúng không?
Mặc kệ là con ruột hay là nhận nuôi.
Nếu vẫn luôn mang theo bên người, vậy khẳng định vô cùng để ý tụi nó.
Thế thì không nên trách cô ta ra tay tàn nhẫn.
“Nhược Mộng” Một giọng nữ nghiêm khắc vang lên, đúng là Hứa phu nhân.
Bà ta nhìn những ly tách cổ và mảnh vỡ bình hoa rơi đầy sàn,