“Tổng giám đốc, bây giờ đã là mười giờ tối, trợ lý Anna đã sớm tan việc về rồi Mười lăm tuổi Lệ Đình Nam tiếp quản tập đoàn Lệ Thị, Lý An đã ở bên cạnh anh.
Nhiều năm như vậy, anh ta biết rõ ông chủ của mình mắc chứng mất ngủ.
Tập đoàn Lệ Thị tài lực hùng hậu, tìm danh y ở khắp Lâm Xuyên, cũng khó tìm được người có thể làm dịu chứng mất ngủ của Lệ Đình Nam.
Ai ngờ trợ lý Anna vừa vào công ty chỉ một tuần, chỉ cần có trợ lý Anna ở đây, tổng giám đốc có thể lập tức ngủ ngon, rốt cuộc người trợ lý như anh cũng không cần lo lắng một ngày nào đó tổng giám đốc vì thức nhiều quá sẽ đột tử.
Từ đáy lòng, Lý An vô cùng cảm kích trợ lý Anna.
“Tôi biết rồi” Ngón tay thon dài của Lệ Đình Nam xoa xoa mi tâm: “Chuẩn bị xe trở về đi.”
“Vâng “Chờ một chút” Lệ Đình Nam gọi Lý An lại: “Dùng nhân mạch của công ty điều tra Anna, cả những người mà cô ấy thường lui tới nữa”
Mùi hương trên người phụ nữ kia khiến anh có một loại cảm giác an tâm quen thuộc.
Nhưng anh rất chắc chắn, từ trước đến nay anh chưa từng gặp trợ lý Anna.
Lý An nói: “Tổng giám đốc, không phải trước đó đã điều tra bối cảnh của trợ lý Anna rồi sao?”
Có thể để tập đoàn Lệ Thị điều tra bối cảnh của một người đúng là hiếm thấy.
Người giúp trợ lý Anna xóa sạch quá khứ rốt cuộc là ai?
Hứa Nhược Phi đạp trên ánh trăng trở lại nhà trọ, đẩy cửa ra, cầm đồ vật trong tay để lên kệ giày.
Trong phòng yên tĩnh, có lẽ Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy đã ngủ rồi.
Trên bàn ăn để hộp thức ăn đã trống không, trong lòng Hứa Nhược.
Phi cảm thấy áy náy.
Phòng làm việc trong nhà thiếu mất mấy hương liệu mấu chốt, sau khi tan làm cô gọi cho con trai mình, dặn thằng bé chăm sóc em gái mình, mẹ có viêc bận.
Hứa Đình Phong sảng khoái đồng ý.
Hứa Nhược Phi ném hộp thức ăn trên bàn vào thùng rác, cởi áo.
khoác ra, vắt lên ghế sô pha, sau đó nhẹ nhàng đi đến phòng ngủ của hai đứa nhóc, đẩy cửa ra.
Trong phòng chỉ có ánh đèn mờ nhạt lấp lóe.
Trên hai giường lớn, Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy đã thay xong áo ngủ, ngoan ngoãn chui vào bên trong chăn, tiến vào mộng đẹp.
Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy được di truyền tướng mạo của cô, cũng di truyền tướng mạo của Lệ Đình Nam.
Nhất là Hứa Đình Phong, tính cách lạnh lùng như cùng một khuôn đúc ra với người đàn ông kia.
Nhìn hai bảo bối trên giường, trái tim Hứa Nhược Phi gần như tan chảy.
Cô đi đến bên giường, nhẹ nhàng hôn lên trán hai đứa bé, sau đó lặng lẽ rời đi.
Mấy phút sau, cô mặc áo khoác trắng già dặn lưu loát, mái tóc màu đen buộc cao thành đuôi ngựa, đi vào phòng làm việc.
Trên bàn làm việc hình chữ nhật bày đủ các loại dụng cụ tinh vi và hương liệu, còn có mấy tập tài liệu rải rác.
Đây chính là tài liệu về vợ chồng Hi Nhĩ mà ngày hôm trước Tô Vân Nhi đã đặc biệt thu thập vì cô.
Trên tư liệu lít nha lít nhít chữ viết màu đỏ, là Hứa Nhược Phi tự mình chú giải.
‘Vợ chồng Hi Nhĩ là nhãn hiệu trang phục lớn nhất toàn cầu, lúc còn trẻ hai người đã từng là nhà thiết kế thời trang, độ nhảy cảm với đồ thời thượng khác hẳn với người bình thường.
Hứa Nhược Phi muốn thông qua thời trang của vợ chồng Hi Nhĩ quá khứ, điều chế nước hoa khiến hai người bọn họ nhớ tới thời gian lãng mạn lúc còn trẻ.
Muốn điều chế loại nước hoa có dã tâm cực lớn như vậy, hương liệu cần mua cũng không ít.
May là trước đó Hứa Nhược Mộng “Ra tay rất hào phóng, cho nên cô không cần dùng đến khoản tiền nhỏ của mình.
Hứa Nhược Phi mang hương liệu hôm nay mua đến phòng làm việc, nhìn đống đồ lớn nhỏ trên bàn làm việc, cô u sầu thở dài.
“Haizz, buổi tối hôm nay chắc không thể ngủ sớm được rồi”
Sớm thúc đẩy hợp tác giữa vợ chồng Hi Nhĩ và tập đoàn Lệ Thị một chút, được Lệ Đình Nam tin tưởng, chia rẽ anh và Hứa Nhược Mộng, cố có thể đưa Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy rời khỏi Lâm Xuyên rồi.
Hi vọng trước khi cô rời khỏi Lâm Xuyên, có thể tìm thấy mẹ Vương.
“Cái gì? Hoàn toàn không thể