Cho dù cô căm thù anh sáu năm trước cướp đi sự trong trắng của mình.
Nếu như không phải anh ta trắng trợn tìm kiếm mình, Hứa Nhược Mộng cũng sẽ không hãm hại mình!
Nói cho cùng, kẻ đầu sỏ chính là người đàn ông đẹp trai trước mặt.
Hứa Nhược Phi là một người điều hương, đã gặp qua không ít đàn ông khôi ngô tuấn tú trong ngoài nước.
Là cậu chủ nhà giàu, hay là ngôi sao Hollywood, nhưng nếu so sánh với Lệ Đình Nam, những người kia lập tức trở nên mờ nhạt.
Không thể không thừa nhận, ông trờ cho Lệ Đình Nam một khuôn mặt cực kì tốt.
Cho dù anh ngủ cũng không thể che đi khí thế xuất chúng, đổi lại bất cứ một người phụ nữ nào rung động trước anh cũng là điều hợp tình hợp lý.
Hứa Nhược Phi ngồi xuống ghế sa lon, dù sao cô làm việc cũng lâu rồi, cũng nên nghỉ ngơi một lúc.
Cô nâng cằm lên, thưởng thức sắc đẹp trước mắt.
Cẩn thận quan sát, dưới mắt Lệ Đình Nam có một màu xanh nhàn nhạt.
Mặc dù không rõ ràng, nhưng hẳn là liên quan đến việc anh ngủ.
Hứa Nhược Phi từng nghĩ Hứa Nhược Mộng muốn cô điều chế nước hoa có thể khiến đàn ông yên giấc là bởi vì công việc Lệ Đình Nam bận rộn, không thể ngủ ngon.
Bây giờ suy nghĩ một chút, chẳng lẽ là bởi vì bản thân giấc ngủ của Lệ Đình Nam đã có vấn đề, nên mới cần mượn hương liệu để ngủ?
Cho nên giữa trưa mỗi ngày anh đều ép mình đến phòng riêng của anh ngủ cùng.
“Tiểu hồ ly…
Một tiếng nỉ non gợi cảm vang lên, truyền vào trong tai của Hứa Nhược Phi.
Cô lấy lại tinh thần, vểnh lỗ tai lên, lại nghe thấy Lệ Đình Nam nói nhỏ một câu không thể tin được.
Lại còn “Tiểu hồ ly”, đây chắc chắn là biệt danh của một người phụ nữ nào đó có vướng mắc tình cảm với anh đi!
Vân là nhanh trả thù Hứa Nhược Mộng xong rồi rời đi!
Cô không có hứng thú cùng những người phụ nữ khác chia sẻ một tên đàn ông.
Cho dù người đàn ông này ưu tú bao nhiêu.
Hứa Nhược Mộng ngồi trên xe, sắc mặt cô ta xanh xám.
Từ lúc cô ta được sinh ra đến nay, đồ vật cô ta muốn chưa bao giờ không lấy được.
Cho dù là Lệ Đình Nam, chỉ cần cô ta diệt trừ Hứa Nhược Phi, Lệ Đình Nam tự nhiên sẽ trở thành người đàn ông của cô ta.
Nhưng tại sao! Bây giờ lại nhảy ra một con Anna!
Mà hành động của Anna lại vô cùng đáng ngờ.
Nếu không phải vừa rồi cô ta xem lại ảnh chụp hiện trường Hứa Nhược Phi bị cho vào bao ném xuống biển, cô ta thật sự sẽ hoài nghi thân phận của Anna.
Có lẽ, thật sự chỉ là lớn lên giống nhau thôi.
Hứa Nhược Mộng híp mắt lại, trong mắt lóe lên vẻ lạnh lùng u ám.
Nhưng, hôm nay cô ta ở trong phòng làm việc đã tận mắt nhìn thấy, ánh mắt Lệ Đình Nam nhìn Anna không giống với khi anh nhìn cô ta.
Từ trước tới nay cô ta chưa từng thấy Lệ Đình Nam dùng loại ánh mắt hứng thú kia nhìn phụ nữ!
“Không trở về biệt thự của Đình Nam! Bây giờ lập tức quay đầu, về nhà tôi!”
“Cô Hứa, lúc nấy trợ lý An đã cố ý dặn dò, nói tổng giám đốc Lệ yêu cầu đưa cô về nhà” Lái xe cung kính trả lời.
Hứa Nhược Mộng cười lạnh: “Sớm muộn gì tôi cũng sẽ trở thành bà Lệ, anh dám không nghe lời tôi? Không sợ ban đêm tôi thổi gió bên tai Đình Nam vài câu sao?”
Lái xe tự nhiên không dám làm trái lại yêu cầu của Hứa Nhược Mộng.
Nhưng anh ta cảm thấy rất kỳ lạ, bên ngoài đều nói vợ chưa cưới của tổng giám đốc Lệ là một người dịu dàng hiền lành, sao hôm nay sau khi thấy được, anh ta lại cảm thấy đây là một người phụ nữ đanh đá?
Từ sau khi Hứa Nhược Mộng vào ở biệt thự riêng của Lệ Đình Nam, trừ phi có tình huống đặc biệt, cô ta sẽ không về nhà họ Hứa.
Bà Hứa nghe con gái mình trở về, trong đôi mắt thon dài của bà ta lóe lên một tia sáng.
Sau khi dặn người giúp việc chuẩn bị kỹ càng điểm tâm mà Hứa Nhược Mộng thích ăn nhất đưa đến phòng khách, bà ta liền để người giúp việc trong phòng khách lui đi, chỉ để lại thư ký tri kỷ nhất của mình ở một bên.
“Hôm nay sao lại trở về?” Bà Hứa nhìn thoáng qua Hứa Nhược Mộng, khóe mắt có vết tích của việc đã khóc, đại khái đoán được đã xảy ra chuyện gì: “Cãi nhau với Đình Nam sao?”
Hứa Nhược Mộng tức giận kể chuyện hôm nay không sót một chữ nào cho mẹ của mình: “Con khốn Anna kia, rõ ràng muốn quyến rũ Đình Nam! Đình Nam còn ép con xin lỗi cô ta! Con chưa bao giờ tức thế này!”
Bà Hứa nghe xong,