Hứa Nhược Mộng càng nói càng uất ức, hốc mắt ửng đỏ, như thể nước mắt trong suốt sắp rơi xuống.
Hẳn cô ta nên nghi ngờ con đê tiện Anna kia sớm hơn!
Bộ dạng bề ngoài trông thế kia, ngày nào cũng trang điểm tỉ mỉ mà đến công ty như vậy!
Chắc chắn là muốn quyến rũ Đình Nam mài!
Nói cái gì mà ứng tuyển trợ lý? Buồn cười! Với tư chất của Anna, chẳng lẽ trở thành thợ chế hương còn là chuyện gì khó lắm sao? Vì sao phải trăm phương ngàn kế đến cạnh Lệ Đình Nam làm một trợ lý?
Lý An và quản lý cấp cao phòng Tài vụ cũng không dám ra ngoài.
Hai người liếc nhìn nhau, có phải họ đang phá hỏng chuyện nhà sếp Lệ không?
“Hứa Nhược Mộng, nếu cô đến đây để làm loạn, vậy cô mau cút về sớm cho tôi!” Sau khi Lệ Đình Nam ký tên mình vào hợp đồng, để sang một bên rồi đóng nắp bút, anh ngẩng đầu lên, khóe môi nở một nụ cười châm chọc.
Giọng anh lạnh như băng khiến không khí xung quanh đều như đọng l: lên của tập đoàn Lệ thị, trúng tuyển là do.
đích thân t đến đây làm việc cũng là tôi.
Hứa Nhược Mộng, bây giờ cô đang hỏi tội tôi sao?”
Tiếng nói lạnh như băng của anh khiến Hứa Nhược Mộng tỉnh táo lại ngay lập tức.
“Không, em không phải… Đình Nam, anh nghe em giải thích…”
“Sao ban nãy lúc đập đồ của người khác cô không có chút sợ hãi lo lắng nào vậy? Lệ Đình Nam cười lạnh: “Nếu gia giáo nhà họ Hứa là như thế, vậy thật sự khiến người ta thất vọng!”
Hứa Nhược Mộng sợ hãi lau nước mắt ở khóe mi: “Em có thể bồi thường”
“Bồi thường? Hứa Nhược Mộng, đây là cách cô tự đưa ra đấy!” Lệ Đình Nam không muốn nhìn thấy