Nhưng mà cậu ta nghĩ lại, lời nói của trợ lý An cũng hợp tình hợp lý.
Thân phận của Hứa Nhược Mộng thật sự là vợ chưa cưới của tổng giám đốc Lệ, tổng giám đốc Lệ thay mặt Hứa Nhược Mộng bồi thường trợ lý An cũng đúng thôi!
“Vậy trợ lý An, chuyện này coi như xong nhé?” Lý An hỏi.
Hứa Nhược Phi lắc đầu: “Chuyện nước hoa đã xong, nhưng mà bản thiết kế tôi để lại ở công ty thì chưa xong đâu! Cậu có biết đối với một người điều chế nước hoa mà nói, cái gì là quan trọng nhất không? Là linh cảm! Bản thiết kế đó là linh cảm mà thường ngày tôi thu thập được!
Tổng giám đốc phu nhân tương lai cứ như vậy phá hủy linh cảm của tôi…”
Lý An: “.
.
” Trợ lý An nói hình như cũng có chút đạo lý, nếu không thì cậu ta hỏi lại tổng giám đốc Lệ vậy?
Lý An cúp điện thoại, kể lại những yêu cầu mà Hứa Nhược Phi đưa ra, không sót một chữ nào với Lệ Đình Nam.
Trên gương mặt lạnh lùng của người đàn ông lại nở một nụ cười.
“Cô ấy nói vậy sao?”
Lý An gật đầu: “Đúng vậy, trợ lý An nói gì, tôi đã kể lại không sót một chữ cho anh rồi.
Tổng giám đốc Lệ, tôi thấy trợ lý An nói cũng hơi có lý, vừa nãy tôi điều tra websites của trợ lý An, nước hoa mà cô ấy điều chế quả thật đều từ năm triệu trở lên”
“Theo cô ấy”
“Theo, theo cô ấy nghĩa là sao?” Lý An khó hiểu, chẳng lẽ thật sự viết một tấm chi phiếu bốn triệu cho trợ lý An?
Hứa Nhược Phi bị điện thoại của Lý An đánh thức, ném điện thoại di động xuống giường, đi ra phòng khách.
Thấy