Giọng nói của Hứa Nhược Hy vẫn trong trẻo trước sau như một: “Thế này nghĩa là sao? Bố gửi phí nuôi dưỡng cho mẹ à?”
Hứa Nhược Phi đặt điện thoại di động lên bàn trà, đặt mông ngồi cạnh con trai, trả lời: “Đền tiền nước hoa cho mẹ thôi.
”
Không ngờ Lý An thật sự nói lại yêu cầu của mình cho Lệ Đình Nam.
Hứa Nhược Phi suy nghĩ một lát, cầm điện thoại di động lên, tìm thấy Wechat được mình ghi chú là Boss.
“Nhận được tiền bồi thường của tổng giám đốc Lệ rồi.
Nhưng mà còn có linh cảm thiết kế của tôi, tổng giám đốc Lệ đừng quên”
Mấy phút sau, điện thoại di động rung lên.
Hứa Nhược Phi cầm điện thoại di động lên xem, nở nụ cười.
Lệ Đình Nam trả lời lại bằng Wechat: “Em có thể sử dụng phòng làm việc của bộ phận nước hoa trong công ty như trước.
”
Xem ra, nước hoa của cô đã được công nhận rồi.
“Bà chủ, trước đó bà yêu cầu điều tra một người tên là Anna, đã có kết quả”
Quản gia đặt một tập tài liệu lên bàn trà trước mặt Lệ phu nhân.
Lệ phu nhân nâng mí mắt, đặt chén sứ trong tay xuống, cầm tập tài liệu kia lên.
Sau khi lật được vài trang, bà ấy nhíu chặt hai mày: “Không điều tra được hoàn cảnh quá khứ của người phụ nữ này sao?”
Quản gia lắc đầu: “Thưa bà chủ, không điều tra được, ít nhất là dựa vào mạng lưới quan hệ bây giờ, không điều tra được”
Sắc mặt Lệ phu nhân nghiêm túc, tuy răng trên tài liệu của Anna viết cô là người điều chế nước hoa đứng đầu thế giới, nhưng mà cô còn quá trẻ.
Lệ phu nhân không tin một cô gái trẻ có thể dựa vào tài năng của mình đạt được sự công nhận của vợ chồng Hi Nhĩ.
“Nếu sử dụng quan hệ của Tập đoàn Lệ Thị để điều tra thì sao?”
“Chuyện này…”