Hứa Nhược Phi hơi hơi nức nở, tiếp tục nói: “Cậu có biết không?
Ngày đó lúc Lệ phu nhân gọi điện thoại cho tôi, tôi còn rất vui vẻ… Ai biết khi gặp mặt, bà ấy liền nói móc tôi, nói tôi muốn quyến rũ tổng giám đốc Lệ….
.
”
Lý An thấy cô khóc nức nở như vậy cũng không biết nên nói cái gì mới tốt.
Trợ lý Anna tuy răng làm người có chút phô trương, nhưng đúng là cô ấy làm việc trong công ty luôn giữ khuôn phép, còn dốc hết sức thúc đẩy công ty hợp tác với tập đoàn Silvi.
Loại người này, nếu thật sự muốn quyến rũ đàn ông, chỉ sợ không có mấy người đàn ông có thể trụ được.
Lý An rút ra khăn giấy đưa cho Hứa Nhược Phi, an ủi nói: “Trợ lý Anna, cô cũng đừng để trong lòng.
Những việc cô làm ở trong công ty, tổng giám đốc Lệ đều nhìn thấy… Tổng giám đốc Lệ ngày thường quả thật không gần nữ sắc, nếu như cô thật sự muốn câu dẫn anh ấy, xác suất thành công rất nhỏ.
Cho nên tôi tin tưởng, tổng giám đốc Lệ coi trọng chính là khả năng của cô, mà không phải là sắc đẹp”
Hứa Nhược Phi nhận khăn giấy, nhẹ nhàng lau lau khóe mắt nước mắt.
Đáy lòng cô lại cảm thấy không còn gì để nói.
Nói bậy, Lệ Đình Nam ngay từ đầu tuyển cô, sắc đẹp của cô không phải là thứ anh coi trọng sao!
Nếu không coi trọng sắc đẹp của cô, vậy thì anh sẽ yêu cầu cô ngày nào cũng phải ở bên cạnh anh lúc anh ngủ trưa sao!
Tuy rằng Hứa Nhược Phi cũng không rõ lắm tại sao Lệ Đình Nam lại yêu cầu cô buổi trưa phải ở cùng anh.
Nhưng mà mục đích của cô đã hoàn thành, không cần phải dây dưa nữa.
Chuyện tiếp theo, chỉ cần chờ Lý An đi hoàn