Nó không trả lời vội, vắt chéo chân này sang chân kia, tay cầm khẩu súng ngắm nghía, sau một lúc mới lên tiếng :
_ Câu hỏi đó... xuống hỏi Diêm Vương giúp ta. - đôi chân đang vắt chéo của nó chợt duỗi thẳng ra, một phát vào ngay cằm khiến hắn đập đầu ra phía sau, vỏn vẹn chưa tới hai giây.
Hắn dính đòn, nhất thời chưa tỉnh táo lại bị nó đá thêm một phát vào gương mặt điển trai không chút lưu tình. Trán hắn đập mạnh vào bức tường, rướm máu, phía sau đầu cũng cảm giác có thứ gì đó nóng nóng đang chảy dài xuống áo hắn.
_ Mày..... aaaaaa..a - hắn còn chưa thốt ra từ thứ hai, nó đã dùng chân đạp ngay vào bụng, mặt và đầu. Liên tục như vậy, hắn bị đánh đến mức khắp mặt, đầu là máu, hai cánh tay bị nó bẻ gãy và đâm bằng dao như một trò chơi, nó lại có vẻ rất thích thú. Mỗi lần đâm vào tay hắn, nó quay cán dao khiến chỗ bị đâm lốc từng mảnh da thịt và máu tanh.
Căn phòng vệ sinh màu trắng giờ đã nhuốm từng mảng máu, thịt tạo nên khung cảnh nhìn vào chỉ có bất tỉnh.
Đôi găng tay của nó bị máu bám đến nhỏ giọt kêu tách tách xuống sàn nhà, nhưng nó vẫn chưa ngừng lại, tay cầm con dao hướng thẳng vào bắp đùi hắn, giọng nói đột nhiên trở nên ghê rợn run người :
_ Các ngươi đã hại bao nhiêu phụ nữ trên thế giới rồi nhỉ ? 315, 372 hay 400 ? Ngươi đưa họ vào khoái lạc rồi nhẫn tâm kết liễu sinh mạng vô tội chỉ vì yêu các ngươi ? - nó vừa nói dứt câu, đôi mắt bỗng đỏ lên, con dao một lần nữa xuyên qua mảnh vải xuống da thịt và xương hắn, tuy nhiên hắn lại không thể hét lên được vì hắn sắp đến giới hạn rồi. Giọng nói thều thào mang âm điệu khinh bỉ vang lên trong không gian hẹp đầy mùi máu tanh, thịt người rơi vãi khắp nơi, cả người hắn như một cái xác bị thối rữa vậy :
_ ... Vì.. hộc.. những con đàn...bà ..ấy là lũ.. sinh vật ...ngu...ngốc..chết.. cũng đáng hộc....
Nghe xong câu trả lời của hắn, môi nó chợt hiện ra một nụ cười ác ma, con dao được rút mạnh ra khỏi chân hắn - dứt khoát, theo sau là dòng máu đỏ phụt lên cả vào nó nó, cơ thể như tắm trong máu, hình ảnh một con người đứng giữa biển máu và cái xác bị đâm vụn, đôi mắt xa xăm không thấy đáy nhưng môi lại cười trông thật đáng sợ.
Nó cúi xuống thì thào vào tai hắn : _ Ta đến phần vui nhất của màn này nhé? Đảm bảo ngươi sẽ rất vui.
Nghe nó nói xong, ánh mắt hắn bỗng trở nên kinh hoàng, sợ hãi tột độ. Nó đứng thẳng dậy, chân phải nhấc lên nhắm ngay "chỗ đó" của hắn mà hạ xuống từ từ, từ từ. Hắn dùng hết sức lực lắc đầu, nó chợt dừng lại, ánh mắt không có một chút suy nghĩ nào nhìn hắn. Và rồi... mũi giày da sáng bóng xoay tới xoay lui, ghì mạnh vào giữa hai chân hắn như một trò chơi thú vị. Hắn đau đớn đến chảy nước mắt như mưa, tưởng chừng như bị bẽ gãy từng khớp xương. Như cơ thể