86.
"Rất lâu sau đó, cậu vịt nhỏ và anh thiên nga đã không gặp nhau.
Chỉ biết rằng cha cậu vịt nhỏ đã đuổi cậu ra ngoài không nhận con nữa.
Chỉ biết rằng, gia đình anh thiên nga đã chi một khoảng tiền lớn đưa anh vào bệnh viện tâm thần để chữa bệnh đồng tính.
Vốn đồng tính không phải là bệnh mà chỉ là xu hướng tình d*c, không phải bệnh thì sao chữa được cơ chứ?
Đơn giản chỉ là bệnh viện lừa người, để tăng uy tín mà không ngừng dùng thủ pháp hành hạ bệnh nhân như trích điện, quất roi,...!để bệnh nhân không chịu được mà thừa nhận mình đã hết bị đồng tính.
Sau một khoảng thời gian dài đằng đẵng cuối cùng anh thiên nga cũng không chịu đựng nổi mà bảo bản thân không còn đồng tính.
Ngày đón anh thiên nga về, mẹ anh cuối cùng cũng cười một cái nhẹ nhõm, cha anh cũng hài lòng bắt đầu đào tạo.
Dường như mọi thứ quay lại như lúc đầu, cha nghiêm khắc nhưng vẫn thương anh cùng một người mẹ hiền dịu.
Nhưng anh thiên nga khác rồi, anh trước kia ôn nhu dịu dàng bây giờ lại chẳng thấy trong mắt anh chút ánh sáng nào cả.
Suốt một năm nghỉ học nhưng anh thiên nga vẫn học rất giỏi xong nhớ mấy năm trước anh thiên nga từng nói: Sau này tớ sẽ làm một tiểu thuyết gia tài ba!
Nhưng sau khi ra trường anh lại theo con đường cảnh sát, bạn hỏi thì anh đáp rằng thức hiện ước mơ dùm một người mà thôi.
Anh thiên nga vào tuổi hai tư tuổi đã nhận được huy chương cảnh sát tiêu biểu, năm hai sáu đã được phong làm đội trưởng đội cảnh sát.
Anh thiên nga làm việc chăm chỉ chưa từng dính vào mối tình nào, tình cảm của anh và gia đình cũng ngày càng xa cách, đã nữa năm rồi anh không về nhà đến cả mẹ đến kêu anh về anh cũng chỉ lắc đầu rồi vùi đầu vào công việc.
Đến một ngày, cấp trên gửi nhiệm vụ xuống, nhiệm vụ này là giết tươi thủ lỉnh của tổ chức k hủng bố không cần bắt cả tổ chức.
Bởi thủ lĩnh nơi đó là người nắm mọi nguồn của tổ chức không một ai được thân cận với y chỉ có đàn em mà thôi.
Vì vậy giết được thủ lĩnh thì tổ chức sẽ tự động tan rã.
Đến khi anh thiên nga xem được bức ảnh chụp thủ lĩnh mà sửng người.
Người trong ảnh là người anh yêu rất nhiều, cậu vịt nhỏ.
Cậu vịt nhỏ bây giờ không còn như hồi xưa nữa, cậu ấy lúc trước nhỏ nhắn xinh xắn nhưng bây giờ gương mặt ấy đã thay đổi, cậu vịt nhỏ khoác lên màu da mật trên gương mặt anh tuấn xuất hiện nhiều vết sẹo.
Có thể thấy trong thời gian không gặp cậu đã chịu bao nhiêu khổ.
Ngày kia theo kế hoạch anh sẽ vô tình chạm mặt cậu vịt nhỏ, ngày hôm ấy khi gặp lại người xưa tim anh đập nhanh lắm, nhìn thấy cậu vịt nhỏ giờ trở nên cao lớn, gương mặt đáng yêu qua thời gian khắc khổ mà xuất hiện vài vết sẹo trên mắt, miệng lẫn tai.
Là cậu vịt nhỏ bắt chuyện trước với anh thiên nga, giọng nói cậu rất trầm nhưng không khó nghe lắm.
Hai người như chưa từng xảy ra chuyện gì, như là đôi bạn cũ lâu rồi không gặp mà rũ nhau đi uống.
Có lẻ vì uống quá chén, anh thiên nga đã hỏi cậu vịt nhỏ bây giờ làm gì, có làm cảnh sát như ước mơ không?
Cậu vịt nhỏ khi đó đã trầm mặc một lúc mới nói rằng cậu chỉ đi làm ở tiệm bánh thôi, trường cảnh sát không nhận người đồng tính.
Sau hôm đó, hai người trao đổi phương thức liên lạc với nhau đồng thời cũng qua lại, lâu lâu lại rũ đi uống.
Anh thiên nga vì tình cũ mà không nỡ ra tay với cậu vịt nhỏ nhưng cấp trên đang không ngừng gây sức ép lên người anh thiên nga.
Anh thiên nga nghĩ sẽ lấy vài chứng vật trong nhà cậu vịt nhỏ rồi đưa cho cấp trên bảo rằng mình đang làm thân với cậu vịt nhỏ để dễ ra tay.
Nghĩ liền làm, anh thiên nga yêu cầu được vô nhà cậu vịt nhỏ thăm thú và đã được đồng ý.
nhưng vì cậu vịt nhỏ luôn dán ánh mắt vào anh nên anh không thể nào ra tay lấy đồ được.
Vì thế có một ngày anh thiên nga lẻn vào nhà cậu vịt, vô tình lại thấy cảnh cậu đang giết một người.
Hình ảnh cậu trai mình yêu cầm trên tay con dao sắc bén không ngừng cắt từng bộ phận cơ thể khiến anh thiên nga như không thể tin được vào mắt mình.
Có lẻ chỉ mình anh còn đang mơ mộng cậu vịt nhỏ vẫn giống như xưa, hiền lành, thân thiện, đáng yêu mà bây giờ đã thay thành một người khác.
Đang định lẻn đi thì anh thiên nga đụng phải cái ly cạnh bàn khiến ly rớt xuống, ngay lập tức anh cảm thấy đằng sau mình hơi lạnh.
Cậu vịt nhỏ với gương mặt hoảng sợ miệng giải thích không như những gì anh thiên nga nhìn thấy đâu, nhưng mọi thứ đã quá rõ ràng rồi không như những gì nữa chứ?
Thế là anh thiên nga rời đi, anh như lâm vào kí ức hai người bên nhau xong lại