Đào một hồi lâu cũng thành một không gian khoảng 3 mét vuông, Trần Quốc Hưng gật gù rồi khoé một lỗ ở dưới sàn thành một hình tròn khoảng 30 cm, khi nhấc khối đá ra thì một ngọn lửa nham thạch bùng lên, bố trí thêm một vài cấm chế sau đó hắn mới lấy ra các nguyên liệu bắt đầu đưa vào lửa dung nham, đầu tiên là khối Thiên Âm Thạch mất hơn 3 tiếng đồng hồ khối Thiên Âm Thạch mới biến thành một đoàn chất lỏng màu trắng bạc, hàn khí vẫn toả ra nhè nhẹ, mặc kệ cho lửa dung nham tinh luyện kĩ Thiên Âm Thạch hắn mới cho mấy khối nguyên liệu khác vào tinh luyện.
Chỉ mất 1 tiếng đồng hồ lơ lửng bên trong lửa dung nham đã có năm đoàn chất lỏng, Trần Quốc Hưng tay kết ấn tinh thần lực tràn ra bao phủ lấy năm đoàn chất lỏng khống chế bắt đầu từ từ dung hợp chúng vào nhau, quá trình dung hợp mất đến 8 tiếng đồng hồ, bây giờ khuôn mặt Trần Quốc Hưng đã tái nhợt đổ đầy mồ hôi trên chán, linh nguyên trong đan điền cũng chỉ còn lại hai thành.
- Ngưng.
Hắn quát lớn một tiếng tinh thần lực thúc đẩy hai luồng chất lỏng dung hợp vào nhau tạo thành một hỗn hợp ba màu sắc chất lỏng bằng một quả bóng đá, lại chờ cho khối chất lỏng tinh luyện 1 tiếng đồng hồ rồi hắn mới lấy phôi kiếm làm từ Băng Thiết đã chuẩn bị sẵn đổ khối chất lỏng ba màu vào bên trong.
Phun thêm một ngụm tinh huyết lên nhằm nâng cao khả năng người kiếm tương thông lên, cũng như đánh dấu một phần phi kiếm.
Chờ thêm 30 phút rồi mở phôi kiếm ra, một thanh phi kiếm đã thành hình, chiều dài hơn 1 mét, rộng bằng 3 ngón tay người lớn, cả cây kiếm màu trắng xanh toả ra hàn khí nhè nhẹ mang đặc trưng của Thiên Âm Thạch sau khi tinh luyện còn sót lại, nắm lấy cây kiếm vung vung vài cái rồi lại ném vào lửa dung nham, lấy ra mấy chục cái búa tạ cùng một cục sắt to và mấy thứ linh tinh, khi thân kiếm đỏ lên hắn lấy ra bắt đầu vung búa đập “ cong cong “, không phải cứ bỏ kiếm ra khỏi phôi là thành một thanh kiếm mà cần phải rèn lại đập cho đến khi nó đẹp thì thôi, mài dũa đục khoét các kiểu hơn 10 tiếng sau mới ra lò một thanh kiếm hoàn hảo, Trần Quốc Hưng thở phì phò như chó mùa hè nằm lăn ra nền đất đá.
“ Mợ nó mệt còn hơn đi cày!”
Tính toán một hồi cũng phải gần một ngày vật lộn hắn mới luyện chế ra một thanh Linh Khí Hạ Phẩm, Trần Quốc Hưng ngao ngán thở dài, nếu mà đem khối Thiên Âm Thạch cho một Luyện Khí Sư chí ít cũng luyện ra một thanh Linh Khí Trung Phẩm, đáng tiếc hắn lại không phải Luyện Khí Sư nên chỉ luyện ra một thanh Linh Khí Hạ Phẩm, chỉ thiếu một chút nữa là thành một thanh Phàm Khí Cực Phẩm, hắn thở dài thu lại cây kiếm, sau đó phá huỷ không gian rồi độn thổ ra bên ngoài, trở xuống núi thuê một khách sạn hắn ngủ một mạch hai ngày nếu không phải nhân viên khách sạn lo lắng hắn sảy ra chuyện mà lên gõ cửa phòng hắn còn phải ngủ thêm nữa.
Ăn uống một hồi lấp đầy cái bụng, Trần Quốc Hưng mới trở về phòng nhảy lên giường lôi thanh kiếm Linh Khí Hạ Phẩm ra bắt đầu khen ngợi tài năng của bản thân.
“ Ây, kiếm của ai luyện mà lại đẹp như thế này cơ chứ!!!”
Thanh kiếm hàn quang màu xanh lam lập loè, chuôi kiếm được khắc một con sói trong miệng ngậm một viên ngọc màu đỏ, vung vung cây kiếm áng khoảng cũng phải đến hơn 10 kg, Trần Quốc Hưng gật gù nói.
“ Đặt tên mày là Ngân Lang.
”
Sau đó hắn khắc ấn kí thần niệm hình một con mắt lên thân kiếm, thần niệm lập loè rồi ẩn vào trong kiếm, Trần Quốc Hưng cảm giác có một mối liên hệ thần kì giữa hắn và Ngân Lang Kiếm, cái này khác hẳn với khi hắn sử dụng hai thanh đao nanh rắn, mà cũng đúng thôi hai thanh đao nanh rắn hắn vẫn chưa luyện chế thành vũ khí, thu tay lại thanh Ngân Lang Kiếm vẫn lơ lửng ở trước mặt Trần Quốc Hưng.
“ Lấy đầu địch ngoài ngàn dặm là cái cảm giác này à.
”
Trần Quốc Hưng cảm giác chính là một sợi tinh thần lực của hắn như một sợi chỉ nối liền giữa ý thức của hắn và Ngân Lang Kiếm, độ dài của sợi chỉ thần niệm này cũng phải đến ngàn mét khoảng cách.
- Đi
Trần Quốc Hưng tay phải dơ kiếm chỉ về phía trước, Ngân Lang Kiếm liền bay vèo một cái về trước.
“ Ầm.
”
“ Vãi nồi!!!”
Trần Quốc Hưng nhìn Ngân Lang Kiếm cắm thẳng vào giữa cái Ti Vi nhãn hiệu Samsung to tổ bố ở góc phòng thì thở dài, cao hứng quá liền đâm một kiếm bục mẹ cái Ti Vi, tiền đâu ra mà đền đây.
Nghịch Ngân Lang Kiếm một hồi rồi hắn tạm thời cất đi chạy xuống trả phòng và đền thêm tiền để khách sạn mua cái Ti Vi mới.
Chạy