Chuyện tìm nữ tử trong tông môn cũng không có gì là khó, việc này hắn liền giao cho Vũ Liên đi làm, còn Vũ Tuyết thì là người mẫu chỉ việc mặc quần áo lượn lờ khắp nơi mà thôi, nửa tháng thời gian trôi qua.
Đứng trước tấm bảng gỗ, Trần Quốc Hưng đắn đo trong lòng còn chưa biết đặt tên bảng hiệu của mình là gì, suy nghĩ một lúc hắn liền phất tay Linh Tước Kiếm bay ra, đang định xuống tay thì một tiếng nói vang lên.
" Trần tiểu hữu, ta muốn đề bút có được hay không?"
Tiếng cười mang theo âm thanh vang vọng cả Vô Ưu Thành, những người có mặt ở đây đều nghệt mặt ra, cúi đầu chắp tay.
" Tông Chủ.
"
Vũ Thuần Dương chắp tay sau lưng đi đến, trên người là một bộ trang phục màu tím, đậm chất một kẻ khí khái oai hùng, đây là y phục mà hắn tặng cho Vũ Thuần Dương, tuy y phục không có tác dụng gì hữu ích cho việc phòng thủ, cũng chỉ là y phục bình thường nhưng mà mặc lên người thì người khác nhìn vào chỉ có thể thốt lên hai từ " Ngầu Lòi", con người ai mà chẳng thích cái đẹp cơ chứ Vũ Thuần Dương cũng không phải ngoại lệ, mặc y phục do Trần Quốc Hưng mang tặng lão có cảm giác bản thân mình hơn hẳn cái đám tông chủ tông môn khác về khí chất, đây cũng là một điều làm Vũ Thuần Dương thoải mái.
Trần Quốc Hưng cười hắc hắc chắp tay chào Vũ Thuần Dương, mấy ngày trước mẹ của Vũ Liên xuất quan hắn cũng đã gặp mặt, liền đặc biệt thiết kế một váy ngủ cực kì quyến rũ, đầu độc Vũ Liên mang tặng cho mẫu thân nàng, sau đó thì hắn nhìn vẻ mặt của Vũ Thuần Dương cũng biết là lão ăn không ít đau khổ.
Quả thật là Trần Quốc Hưng đoán không sai, khi Vệ Hi Hoa mặc bộ váy ngủ đó, làm Vũ Thuần Dương không thể nào nhịn được mà cùng vợ mình ân ái liên tục ba ngày ba đêm, lão trong lòng cũng cảm giác kì quái, quả nhiên y phục đó là một thứ nhìn rất kích thích.
" Tiểu tử ngươi cũng không phải kẻ tốt lành, ta lo lắng cho tiểu Liên.
"
Vũ Thuần Dương cười tươi nheo mắt nhìn Trần Quốc Hưng, bên tai hắn liền vang lên truyền âm của Vũ Thuần Dương, hắn gãi gãi mũi cũng không dám nói về vấn đề đó, sợ Vũ Thuần Dương làm thịt hắn thật, vẫn cứ im ỉm mà làm đến khi gạo nấu thành cơm lão có ngăn cũng không được.
" Được đích thân tông chủ tới nơi làm ta rất vui mừng, mời ngài vào bên trong.
"
Vũ Thuần Dương mỉm cười gật đầu rồi nhìn tấm bảng gỗ nói.
" Ta tặng ngươi mấy chữ.
"
Trần Quốc Hưng mỉm cười nâng nấm bảng lên nói.
" Phiền tông chủ viết hộ ta mấy chữ, Tiên Y Nam Việt.
"
Vũ Thuần Dương khẽ gật đầu, tay dơ lên không trung hoạ mấy nét, trên tấm bảng gỗ lập tức bốn chữ màu vàng hiện lên.
" Tiên Y Nam Việt.
"
Nét chữ còn toả ra kiếm khí kinh người, Trần Quốc Hưng nheo mắt, trong lòng cũng khiếp sợ, hắn cảm giác như cả một biển kiếm khí ẩn dấu bên trong bốn chữ này.
" Đa tạ tông chủ.
"
Sau đó Trần Quốc Hưng đem treo tấm biển lên cửa chính của cửa hàng, tất cả mọi người ở đây đều loé lên vẻ hâm mộ, bốn chữ này của Tiên Y Nam Việt không một kẻ nào ở Vô Thần Tông dám đụng vào rồi, sau đó hắn cắt băng chính thức khai trương shop thời trang Tiên Y Nam Việt, nữ nhân liền tràn vào bên trong chật ních, những bộ váy liền nhanh chóng được mua sạch.
Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm nhìn, mặc dù y phục không có tác dụng, nhưng vẫn rất nhiều kẻ yêu thích, vật chất bên ngoài cuối cùng vẫn chỉ là thứ hư danh, nhưng có được mấy người thoát ra được mấy cái hư danh hão huyền đó, Trần Quốc Hưng để mặc cho đám người Vương Chính Minh buôn bán, hắn liền lượn lờ linh tinh rồi đến tàng thư các tiếp tục tìm hiểu các thông tin, chuyện thân thể của Vũ Liên cũng không thể nào cầm chừng mãi được, hắn phải giải quyết mới được.
Sau khi đi khỏi tàng thư các, Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm, mọi chuyện không dễ như hắn nghĩ, tìm kiếm mấy ngày hắn cũng không phát hiện ra thứ gì hay ho cả, hắn liền quyết định tối này sẽ hấp thu thử hàn khí của Vũ Liên, lục lọi trong đầu một lúc hắn cũng tìm được một cuốn công pháp gọi là Băng Thiên Quyết.
" Gọi luôn là Băng Quyết cho nhanh.
"
Trở về phòng hắn liền tìm hiểu kĩ Băng Quyết, buổi tối hắn liền hẹn Vũ Liên tới, vừa gặp Vũ Liên đã bĩu môi nói.
" Ngươi hẹn ta buổi tối là định làm gì?"
Trần Quốc Hưng cười cười nói.
" Làm cho ngực cô lớn thêm, có muốn không?"
Vũ Liên không do dự mà gật đầu.
" Muốn.
"
Trần Quốc Hưng xoa xoa tay vào nhau nói.
" Vậy cô cởi áo ra.
"
Vũ Liên nhăn mày, nhìn Trần Quốc Hưng hỏi.
" Ngươi định làm gì?"
" Ta dùng tay xoa bóp chỗ đó của cô cho chúng lớn lên.
"
Trần Quốc Hưng nghiêm túc nói, Vũ Liên vẻ mặt mơ màng nghĩ ngờ.
" Ngươi nói thật?"
Trần Quốc Hưng trong lòng cười lớn nhưng vẻ