Làm xong ba bộ quần áo, hắn liền mặc luôn bộ quần áo mới lên trên người, ngắm đi ngắm lại bộ bạch y của mình, những họa văn chi tiết thì gật gù, lại vuốt vuốt thêm quả tóc hai mái nữa miệng lẩm bẩm.
" Đẹp trai không bao giờ sai!"
Rồi lấy từ trong túi trữ vật ra một lá phù truyền âm mà Vũ Liên đã đưa, nói vào câu rồi ngồi chờ đợi.
Nửa canh giờ sau hai thân ảnh xuất hiện ở trước cửa căn nhà gỗ, vừa đi vào bên trong Vũ Liên đã lên tiếng.
" Trần Quốc Hưng ngươi nhờ ta gọi Vũ Tuyết tỷ tỷ đến không phải có ý đồ xấu chứ?"
Giọng nói tràn ngập dư vị, Trần Quốc Hưng chỉ cười lấy ra hai bộ y phục.
" Tặng các ngươi.
"
Bấy giờ Vũ Liên mới để ý tới bộ y phục trên người Trần Quốc Hưng hai mắt phát sáng.
" Y, quần áo của ngươi?"
Rồi nhìn bộ quần áo mà Trần Quốc Hưng đưa thì vội vàng nhận lấy, Vũ Tuyết cũng nhận lấy.
" Ta ra sau đợi các ngươi.
"
Rồi hắn đi ra phía sau, hai tỷ muội Vũ gia liền nhìn nhau sau đó đi vào trong phòng bắt đầu thay đồ, tiếng cười trêu chọc nhau vang lên khắp căn phòng.
Một lúc hai người cười vui vẻ đi ra sau, trên người Vũ Tuyết là một bộ quần áo màu đỏ, ở phía trên là một chiếc áo xẻ ngực có dây nhỏ vòng ra sau buộc lên cổ, ôm sát lấy vùng ngực to lớn, phía dưới hở làm lộ ra vùng bụng trắng ngần thon thả, chiếc váy xẻ tà theo những bước đi làm lộ ra cặp đùi trắng muốt thon dài, làm Trần Quốc Hưng cũng phải lén nuốt nước bọt.
Vũ Tuyết thì mặc mộ bộ váy lam, làm hở vùng vai trắng ngần, mỗi tội vùng ngực hơi nhỏ thành ra vẻ đẹp của bộ váy bị hạ xuống một ít, bên dưới chân váy thì thoảng theo làn gió đong đưa nhìn rất thanh lịch, bất quá chân của hai người vẫn là đi hai đôi giày vải, nhìn cũng không hợp cho lắm nên hắn quyết định lúc nào phải làm thêm cả giày cao gót, hay dép nhìn cho nó hợp.
" Trần Quốc Hưng y phục này rất đẹp, ngươi lấy ở đâu vậy?"
Vũ Liên cười hỏi, Trần Quốc Hưng cũng gật gù xem ra gu thời trang ở nơi này cũng không quá truyền thống, hở ra vẫn là điều bình thường.
" Là ta làm.
"
Cả hai người Vũ Tuyết, Vũ Liên đều khó tin nhìn Trần Quốc Hưng, sau đó hắn bàn luôn chuyện hợp tác với hai người, đang nói chuyện thì Mã Hán hớt hải chạy vào.
" Trần huynh, có chuyện rồi!"
Trần Quốc Hưng hơi nhíu mày không nói gì, mà đợi Mã Hán nói tiếp, Mã Hán liếc nhìn thấy Vũ Liên cùng Vũ Tuyết đầu tiên là sửng sốt bởi vẻ đẹp, sau đó vội chắp tay nói.
" Vũ Liên Sư Tỷ, Vũ Tuyết Sư Tỷ.
"
Trong lòng cũng khiếp sợ không thôi, vậy mà Trần Quốc Hưng lại quen biết với con gái của tông chủ, Mã Hán trong lòng liền hạ quyết tâm ôm thật chặt bâp đùi của Trần Quốc Hưng.
" Trần huynh, chúng ta đã tìm được địa điểm mở ship thời trang mà huynh nói, nhưng lại bị người ta tranh giành, Vương Chính Minh sư huynh đang cùng người ta cãi cọ, ta liền trở về thông báo với sư huynh.
"
Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm nói.
" Thân phận?"
Mã Hán cũng không ngốc liền nói.
" Là con trai của trưởng lão ngoại môn, Đường Hề.
"
Trần Quốc Hưng cười cười, liếc qua hai người Vũ Liên nói.
" Hai người đi cùng ta chứ?"
Vũ Liên cười tươi như hoa gật đầu, Vũ Tuyết cũng gật đầu, vậy mà bốn người nhanh chóng đi Vô Ưu Thành!
" Vương Chính Minh, ngươi giỏi lại dám đối đầu với ta.
"
Một thiếu niên gầy như que củi bộ mặt khô quắt giận dữ chỉ tay vào mặt Vương Chính Minh mà gào thét, Vương Chính Minh cắn răng hắn tuy không biết thực lực của Trần Quốc Hưng ra sao, nhưng cũng đã suy nghĩ kĩ trong lòng, tuy là bị người ta ép buộc nhưng Vương Chính Minh vẫn cảm thấy Trần Quốc Hưng nhất định không phải là một kẻ tầm thường, lại thêm Vương Chính Minh cũng nghe ngóng được Trần Quốc Hưng là bằng hữu của con gái tông chủ, vì vậy Vương Chính Minh trong lòng cũng đã âm thầm quyết tâm ôm bắp đùi, ở ngoại môn cũng đã mười năm mà tài nguyên tu luyện vẫn không đủ dùng, lại thường xuyên bị trấn lột, Vương Chính Minh lần này quyết định phải tìm liều chết cũng phải làm được việc Trần