Vũ Tĩnh Hàm đám người chỗ ăn uống là Kim Long nhà hàng, một quán ẩm thự khá lổi tiếng ở Thanh Bình tỉnh, Lâm Trần vừa ra khỏi biệt thự Phạm gia sau, hắn kêu một chiếc taxi đến trước cửa King Long nhà hàng rồi gọi điện thoại để Vũ Tĩnh Hàm đi ra, qua một lúc, chỉ thấy một đám nam nữ đi ra.
Lâm Trần nhìn đám nam nữ này, cơ bản đều là nhân vật nổi tiếng trong trường, Lâm Trần có thể biết bọn họ nhưng bọn họ chưa chắc biết Lầm Trần.
Nhìn thấy Vũ Tĩnh Hàm đi ra, Lâm Trần từ tốn hỏi: “ đi đâu”
“ Chúng ta đi Bạch Dương ca hát, được rồi, ngươi đem xe mở đi.” nói xong Vũ Tĩnh Hàm lấy chìa khóa xe đưa cho Lâm Trần.
“ ai ui, đây không phải Lâm Trần sao, sao hôm nay lại có thời gian đến xinh nhật ta thế này, phải rồi Lâm Trần, ngươi xuống lán xe lấy xe cho Tĩnh Hàm cùng lấy luốn xe cho ta đi.” bên cạnh Phương Ly đang tự vào bạn trai nàng Khương Minh âm dương quái khí nói với Lâm Trần, trong giọng trào phúng không hề che dấu
Lâm Trần không nó lời nào thật sau nhìn Phương Ly một cái rồi quay người rời đi, Phương Ly thấy cảnh này thì kinh thường bữu môi; “ chỉ là một tên nhà quê, lườm cái gì mà lườm.”
Vũ Tĩnh Hàm bên cạnh có chút không nhịn được nói: “ thôi được rồi Ly Ly, hôm nay là sinh nhật cậu, không nên làm khó hắn thế đi.”
Phương Ly cũng không có phản bác Vũ Tĩnh Hàm, chỉ kinh thường nói: “ được rồi nghe cậu, tạm thời tha cho hắn.”
Một lúc sau, Lâm Trần lái xe ra, đây là lần đầu tiên hắn lái xe, chính xác hơn là lần đầu tiên từ khi hắn thức tỉnh lái xe, vì vậy điều kiển có hơi chút không quen, phải mất một lúc thì hắn mới bách đầu quen thuộc với việc điều kiển xe, lúc ra đến ngoài thì đã thấy ba chiếc xe khác đang đợi ở đó rồi.
Bạn trai của Phương Ly Khương Minh đi một chiếc Porsche macan, ngoài ra hai chiếc xe một chiếc là suyuki ertyga, chiếc còn lại là honda brio, mọi người đã chuẩn bị xong hết, chỉ chờ mỗi Lâm Trần.
Vừa ra đến nơi, Vũ Tĩnh Hàm cau mày, không vui hỏi: “ sao chậm vậy?”
Lâm Trần bình tĩnh trả lời: “ Chưa quen điều kiển xe.”
Vũ Tĩnh Hàm sững sờ, ngay sau đó trợn mắt với Lâm Trần, “chưa quen xe, lừa ai đây, ngươi cũng không phải lần đầu tiên đi xe của mẹ ta.”
Vũ Tĩnh Hàm hừ lạnh một cái rồi mở cửa xe phía sau rồi đi lên, vừa thấy Vũ Tĩnh Hàm đi lên Lâm Trần cũng khởi đông xe chuẩn bị, bất chợt, một tiếng gõ vào cửa kính, quay người lại, chỉ thấy Lý Gia Linh đang đứng ngoài nhòm vào.
Kéo kính xuống, mật mặt nghi hoặc nhìn Lý Gia Tĩnh, thấy vậy Lý Gia Tĩnh cười nói: “ Ta có thể đi nhờ được không?”
Ngồi đằng sau Vũ Tĩnh Hàm thò đầu lên nghi hoặc nhìn Lý Gia Tĩnh hỏi: “ Gia Tĩnh, không phải ngươi cũng đi xe sao?”
Lý Gia Tĩnh cười quay sang nhìn Vũ Tĩnh Hàm nói: “ ta uống rượu, không thể lái xe được, thế nào Vũ công chúa, muốn đi riêng với chàng lọ lem của ngươi?”
Vũ Tĩnh Hàm nguýt Lý Gia Tĩnh một cái, trả đũa: “ ngươi từ lúc nào trở lên cẩn thận như vậy rồi?”nói thì nói vậy, bất quá nàng cũng vẫn để Lý Gia Tĩnh vào xe.
Lý Gia Tĩnh vừa mở cửa bước vào, vừa dáp trả: “Ta vốn lúc nào cũng chấp hành ngiêm chỉnh luật mà.”
Vũ Tĩnh Hàm bữu môi: “ thôi đi, không biết ai vài ngày trước còn vừa uống rượu vừa đua xe!”
Lý Gia Tĩnh bị bóc trần thì xấu hổ cười một tiếng, không tiếp tục nói gì thêm, Vũ Tĩnh Hàm cũng không tiếp tục để ý đến nàng, mở điện thoại ra bắt đầu chơi điện thoại của mình.
Người đã lên đủ, Lâm Trần bắt đầu khởi động xe chạy theo ba cái xe phía trước, hắn cũng không để ý ngồi bên cạnh Lý Gia Tĩnh, bất quá hắn không để ý Lý Gia Tĩnh, ngược lại Lý Gia Tĩnh lại vô cùng hứng thú đánh giá bên người Lâm Trần.
Theo trí nhớ của nàng, Lâm Trần trước kia nàng gặp là một anh chàng khá là nhút nhát trầm mặt, thậm chí còn hay ngượng ngùng, nhưng hôm nay gặp lại hắn thì nàng lại cảm giác trước kia Lâm Trần và bây giờ Lâm Trần như hai người khác nhau vậy, tuy rằng vấn là gương mặt đó, vẫn là sự trầm lặng đó nhưng lại không còn sự nhút nhát và ngượng ngùng ngày sưa mà thay vào đó là một sự lạnh lùng bá đạo, một khí chất mà từ trước đến giờ nàng vẫn chưa bao gặp tự từ bất kì ai, cái này khí chất nàng chỉ có ơt vừa này hắn nhìn Phương Ly nàng mới bắt gặp được, cái nhìn đó tựa như nhìn một con kiến vậy, vì vậy nàng rất tò mò với Lâm Trần trước mặt này, tò mò người trước mặt làm sao lại có khí chất như vậy.
Nàng quay sang hứng thú đánh giá đang chăm chú lai xe Lâm Trần, phải công nhận, nhìn Lâm Trần từ góc độ này cảm giác vô cùng có sức hút, mắt, mũi miệng và khôn cằn của hắn tạo lên một góc ngiêng hoàn hảo, trắng lõn trên gương mặt phản chiếu với ánh dèn đô thị huyền ảo về đêm tạo ra một khung cảnh vô cùng huyền ảo.
Lý Gia Tĩnh trong lòng không khỏi thầm cảm thán thật tốt làn da, da thịt của Lâm Trần thậm chí còn tốt hơn cả của nàng, cái này làm nàng có chút gen tỵ, tốt như vậy làn da, ta cũng muốn có à.
Qua một lúc nàng cuối cùng cũng không nhịn được chủ động hỏi: “ Lâm Trần, ngươi làn da thật tốt à, có cái gì