Kết hôn! Anh dám không?
CHƯƠNG 284: MỘT CÂU HAI Ý NGHĨA
Trần Vũ mím môi thật lâu, xác định Cảnh Liêm Uy chỉ là muốn cùng mình bàn về chuyện, cuối cùng vẫn phải mở miệng nói: “Tôi sẽ không để bất kỳ ai làm tổn thương chị tôi, cho dù là nói ngoài miệng hay là hành động thì tôi cũng đều không cho phép!”
Có lẽ hiện tại cậu vẫn chưa lớn mạnh, nhưng sẽ có lúc cậu lớn mạnh!
Cho dù đó là những người tự cao tự đại, hay là Cảnh Liêm Uy, cậu cũng không cho phép!
Còn tất cả những chuyện chị cậu phải chịu đựng ngày hôm nay thì một ngày nào đó cậu sẽ đòi lại hết!
Cậu sẽ khiến mọi người trên thế giới biết rằng cậu sẽ bảo vệ chị của mình!
Cảnh Liêm Uy híp mắt phượng lại, cả người lộ ra hơi thở nguy hiểm, Trần Vũ nói lời này có hai ý, một là nhằm vào anh, hai là sự thật!
Những người kia chưa từng tiếp xúc với Ân Thiên Thiên, vậy thì chỉ có thể sỉ nhục cô bằng lời nói.
Tuy Cảnh Liêm Uy không thích Trần Vũ nhưng biết rõ tính tình của cậu ta rất tốt, là kiểu người biết nhẫn nại điển hình. Nếu cậu ta không biết kiềm chế mà ra tay thì chắc chắn đối phương đã làm chuyện quá giới hạn rồi. Từ khi tin tức Trần Vũ đánh người bị truyền ra, anh vẫn luôn chờ Ân Thiên Thiên gọi điện thoại cho mình, nhưng đến bây giờ anh mới biết được, cho dù Trần Vũ rơi vào tình trạng này nhưng vẫn không mở miệng cầu xin Ân Thiên Thiên…
Khách quan mà nói, anh rất thích điểm này.
Cảnh Liêm Uy im lặng hai giây bỗng đứng lên đi về phía cửa, vừa đi vừa nói: “Đừng nói chuyện này với Thiên Thiên, tôi sẽ xử lý.”
Trần Vũ sửng sốt một chút, một giây trước cậu còn cảm thấy khâm phục bản thân vì dám khiêu chiến với Cảnh Liêm Uy, nhưng một giây sau sao lại là Cảnh Liêm Uy ôm cái chuyện phiền phức đi rồi? Cậu còn chưa lấy lại tinh thần, người đàn ông kia không thèm quan tâm suy nghĩ của cậu mà đi ra thư phòng, cũng không đợi đáp án của cậu.
Nhưng không thể không nói, sau khi Cảnh Liêm Uy ra ngoài thì cậu có thể thở phào nhẹ nhõm.
Cảnh Liêm Uy mà tức lên thì quá mạnh, cậu đã mấy lần ăn quả đắng trong tay anh rồi, còn từng bị đánh một trận, không thể nào không để lại bóng ma tâm lý được…
Nhưng vì Ân Thiên Thiên nên cậu vẫn bằng lòng gặp gỡ Cảnh Liêm Uy!
Ân Thiên Thiên đã múc ba bát canh đặt trên bàn trong phòng khách. Lúc này cô đang ngoan ngoãn uống canh của mình, thấy bọn họ đi ra, cô liền ra hiệu bảo hai người ngồi xuống, ánh mắt băn khoăn đảo qua đảo lại trên người bọn họ.
Cảnh Liêm Uy thổi canh, thấy Ân Thiên Thiên đã uống xong bát canh của cô rồi thì anh bèn đưa bát canh có độ ấm vừa phải trong tay mình đến trước mặt cô, cưng chiều đưa tay nhéo mũi cô hỏi: “Nhìn gì đó? Trên mặt bọn anh có mọc hoa à?”
Ân Thiên Thiên khinh thường dời tầm mắt đi chỗ khác, vừa tiếp tục uống canh vừa hỏi Trần Vũ: “Trần Vũ, hai người nói chuyện gì rồi?”
Trần Vũ nhìn thoáng qua Cảnh Liêm Uy, rồi cười với Ân Thiên Thiên, nhưng không nói trả lời mà cúi đầu uống canh.
Ân Thiên Thiên không vui bĩu môi, cuối cùng cũng không tiếp tục hỏi, nói với Cảnh Liêm Uy: “Nếu anh có thể giúp được thì giúp một chút đi.”
Cảnh Liêm Uy gật đầu đồng ý, mặt Trần Vũ liền đỏ lên.
Ngày hôm sau, Ân Thiên Thiên vừa mở tivi thì nhìn thấy tin tức xuất hiện khắp nơi.
Những người bị Trần Vũ đánh đều ỷ vào thân phận ‘Đàn anh’ trong giới đi bắt nạt người khác, hầu như bọn họ đều gây khó dễ với người mới vào nghề. Mặc dù bọn họ cũng chỉ là loại nửa nạc nửa mỡ, không nổi tiếng cũng không vô danh nhưng tốt nhất vẫn không nên đắc tội với ‘Đàn anh’, dù sao ai mà biết được ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì đúng không?
Cứ như vậy, bọn họ đã bắt nạt rất nhiều người mới vào nghề.
Có lẽ bởi vì chuyện của Trần Vũ nên không ít người trong giới giải trí phẫn nộ.Thậm chí có không ít người dũng cảm đứng ra tố cáo bọn họ, kể chuyện bản thân đã bị bọn họ đánh đập thế nào, chửi rủa và bắt nạt ra sao, bọn họ rất có ‘kinh nghiệm’ khi làm như vậy, luôn ra tay ở những nơi khó nhìn thấy, cho nên đạo diễn và nhân viên công tác ở trường quay đều mắt nhắm mắt mở bỏ qua…
Khi người thứ nhất đứng ra làm chứng thì có người nói là bộ phận quan hệ công chúng của Trần Vũ đã làm chuyện này…
Khi người thứ hai đứng ra làm chứng thì bắt đầu có chút nghi ngờ…
Khi người thứ mười đứng ra làm chứng, toàn bộ cư dân mạng chống lại bọn họ…
“Thật là quá đáng, bắt nạt người khác như vậy sao? Tưởng rằng mình rất hot? Nếu không có chuyện này thì tôi cũng không biết bọn họ là ai!”
“Làm gì cũng phải để lại đường lui cho mình, sau này còn dễ nói chuyện!”
“Nếu tôi là Trần Vũ thì tôi cũng chọn im lặng không nói, nói ra cũng không có người tin!”
“Còn bắt nạt XXX của chúng tôi, đúng là quá đáng, bắt bọn họ giải nghệ đi!”
“Cút khỏi giới giải trí! Cút khỏi giới giải trí!”
…
Trên mạng tranh luận rất nhiều, thậm chí cũng có nhiều bình luận quá khích, đương nhiên cũng có người bênh vực bọn họ. Nhưng cho dù thế nào thì sự thật là sự nghiệp của bọn họ chắc chắn sẽ sụp đổ! Còn Trần Vũ sẽ nhân cơ hội này trở nên nổi tiếng hơn!
“Wow, nghe nói lúc Trần Vũ dùng ống thép đánh bọn họ đã bị thương, thật là đẹp trai!”
“Một người đánh lại nhiều người như vậy, Trần Vũ đúng là một người đàn ông mạnh mẽ!”
“Chuẩn men, đây là nam thần của tôi!”
“Bên ngoài là vẻ thư sinh, bên trong lại là anh hùng, Trần Vũ là mẫu bạn trai lý tưởng!”
…
Ân Thiên Thiên nhìn những bình luận đó thì không nhịn được cười, anh hùng cái gì chứ, ở trước mặt cô thì cậu chỉ như học sinh tiểu học mà thôi.
Thím Lưu thấy Ân Thiên Thiên cười vui vẻ thì nói: “Cô yên tâm rồi