Kết hôn! Anh dám không?
CHƯƠNG 285: ĐIỂM YẾU HƯỚNG THỰC NẮM TRONG TAY
Hướng Thực vẫn luôn có suy nghĩ sau này sẽ có thể cướp Ân Thiên Thiên lại trong đầu.
Ân Thiên Thiên bị dọa đến choáng váng, ngay cả bàn tay đang bị Hướng Thực nắm cũng không biết làm thế nào để thu về, chỉ ngây ngốc nhìn người đàn ông trước mặt.
“Thiên Thiên, anh biết em chịu nhiều uất ức ở nhà họ Cảnh, nhưng em hãy tin anh, sau này anh sẽ không để em chịu tủi thân nữa. Hướng Thực anh bảo đảm chỉ yêu một mình em!” Hướng Thực kích động nhìn Ân Thiên Thiên, còn tưởng rằng Ân Thiên Thiên phản ứng như vậy là vì cô không thể buông bỏ tình cảm bốn năm: “Thiên Thiên, em hãy nghĩ lại khoảng thời gian chúng ta ở bên nhau đi, có lúc nào anh để em chịu tủi thân chưa? Nhưng sau khi em gả cho Cảnh Liêm Uy thì thường xuyên chịu nhiều uất ức đúng không? Thiên Thiên, hiện tại anh gặp khó khăn, chỉ hy vọng em giúp anh, Thiên Thiên, em thuyết phục Cảnh Liêm Uy giúp ‘Hướng Vỹ’, vậy thì chúng ta có thể…”
Ân Thiên Thiên nhìn anh ta bỗng nhiên cười lên, cô chớp mắt, dường như không quen biết người đàn ông trước mặt này.
Hồi đó Hướng Thực cũng là một nhân viên nổi tiếng trong trường đại học T, rất nhiều cô gái say mê anh ta, nhưng hiện tại thì sao? Cô thấy anh ta chỉ là một người đàn ông lợi dụng phụ nữ để trèo lên!
Ân Thiên Thiên nhanh chóng rút tay lại, không hề che giấu sự chán ghét trong mắt với Hướng Thực, cô xoay người muốn rời đi.
Hướng Thực đang dâng trào cảm xúc bỗng bị cắt ngang, mặt cứng lại, nhưng anh nghĩ tới cuộc sống ăn nhờ ở đậu hiện tại, mà ba anh đang chờ ra tòa, anh cảm thấy cuộc sống không còn hy vọng! Anh lập tức chặn đường Ân Thiên Thiên, đưa tay nắm vai cô điên cuồng nói: “Thiên Thiên, Thiên Thiên, em giúp anh đi, giúp anh đi…”
Ân Thiên Thiên nhíu mày lại, trong bệnh viện khắp nơi đều là người , tuy rằng ở đây vắng vẻ nhưng cũng không phải không có người qua lại, nếu bị người khác nhìn thấy thì cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch oan! Cô giãy giụa muốn thoát khỏi sự trói buộc của Hướng Thực nhưng lại không được.
Hướng Thực nắm rất chặt, lúc này Ân Thiên Thiên chính là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của anh ta: “Thiên Thiên, em biết anh yêu em mà, anh yêu em, anh vẫn luôn yêu em, em có biết không? Cho dù anh ở bên cạnh Ân Nhạc Vy nhưng vẫn nghĩ về em? Anh muốn phát triển ‘Hướng Vỹ’ tốt hơn là vì muốn sau này em đi theo anh sẽ không phải chịu khổ, Thiên Thiên, em giúp anh một lần được không? Một lần thôi!”
Ân Thiên Thiên cảm thấy ghê tởm câu nói ‘Cho dù anh ở bên cạnh Ân Nhạc Vy nhưng vẫn nghĩ về em’ của anh ta, cô dùng sức thoát khỏi tay Hướng Thực, khi thấy Hướng Thực chuẩn bị tiến lên thì cô không chút do dự giơ tay tát Hướng Thực một cái! Tai Hướng Thực ong ong, động tác cũng dừng lại.
“Hướng Thực, xin anh hãy hiểu rõ quan hệ của chúng ta bây giờ!” Ân Thiên Thiên tức giận quát lớn: “Cho dù chuyện gì xảy ra thì tôi là con gái nhà họ Ân, chị của Ân Nhạc Vy, vì vậy anh không nên nói những lời này với tôi! Mặc dù quan hệ giữa tôi và Ân Nhạc Vy như nước với lửa, nhưng không có nghĩa là tôi sẽđể anh tùy tiện lợi dụng và bắt nạt cô ta! Nếu anh có bản lĩnh thì tự giải quyết chuyện của ‘Hướng Vỹ’, đừng có nghĩ chuyện gì cũng phải giẫm lên phụ nữ để leo lên!”
Ân Thiên Thiên vô cùng tức giận, hiện tại bả vai có chút đau nhói, cô nhìn Hướng Thực với ánh mắt tràn đầy lửa giận: “Loại đàn ông như thế đừng nói là tôi mà bất kỳ một người phụ nữ nào cũng sẽ khinh thường!”
Hướng Thực bị tát đến ngây người, anh vẫn luôn nghĩ Ân Thiên Thiên dịu dàng đáng yêu, từ trước đến nay cho dù cô bị người khác đánh cũng ra vẻ không sao, huống chi là tự mình đánh người khác, anh còn nghĩ tình huống ở nhà ngày hôm đó chỉ là nhất thời, nhưng xem ra bây giờ Ân Thiên Thiên đã sớm thay đổi rồi…
Có lẽ là do mấy người kia, cũng có thể là trong thời gian này…
Anh vốn không so đo chuyện bị tát một cái, nhưng Ân Thiên Thiên lại nói quá nặng lời, anh còn chưa kịp suy nghĩ, Ân Thiên Thiên đã làm bùng lên những áp lực chất chứa trong lòng Hướng Thực trong khoảng thời gian này. Anh đi tới một bước muốn động tay động chân với Ân Thiên Thiên, nhưng Ân Thiên Thiên lập tức giơ tay tát anh thêm một cái.
Tiếng ‘chát’ vang lên vô cùng thanh thúy, dường như Ân Thiên Thiên không phát hiện anh ta đang tức giận, lập tức gào thét nói: “Hướng Thực, anh đừng quá đáng! Nếu anh chọc giận tôi thì ‘Hướng Vỹ’ sẽ mãi mãi không vực dậy được!”
Hướng Thực nghe xong câu này thì thật sự dừng bước, nhưng anh ta nhìn Ân Thiên Thiên với ánh mắt độc ác, rốt cuộc anh ta không nhịn được, tàn nhẫn nói với Ân Thiên Thiên: “À, con gái nhà họ Ân? Ân Thiên Thiên, tốt nhất là cô nên cầu nguyện mình là con gái của nhà họ Ân, chứ không phải con của kẻ thù, tôi sẽ chờ xem cô bị người khác hành hạ thế nào! Để xem cô bị người khác chà đạp ra sao! Đến lúc đó cho dù cô cầu xin tôi muốn cô thì tôi cũng không chạm vào đâu!”
Trong cơn tức giận, anh ta nói một tràng với Ân Thiên Thiên, đang chuẩn bị nói thêm thì một giọng nói quen thuộc truyền tới.
Sau khi Cảnh Liêm Uy biết Ân Thiên Thiên bị người khác chặn lại ở dưới lầu thì lập tức chạy tới, anh đúng lúc nghe thấy những lời Hướng Thực nói, trong lòng căng thẳng, đôi mắt tràn đầy nguy hiểm. Anh đi tới lập tức nói: ” ‘Miệng chó không mọc được ngà voi’ chính là nói anh đó, tôi không ngờ cậu Hướng lại có’ tài ăn nói’ tốt như vậy! Có phải ‘Hướng Vỹ’ vẫn chưa đủ thảm hại hay không?”
Cảnh Liêm Uy vừa xuất hiện đã chặn đứng những lời Hướng Thực định nói tiếp khiến anh ta chỉ