Người kia có ý gì?
“Đồi này Cô Trì Hiên tôi không làm gì phải hồi hận, nhưng cũng có những lúc trẻ người non dạ, dại dột và bông bột.
Lúc đó tôi thiệu hiểu biết nên bị lừa tính.
Tôi không biết sự tồn tại của Thiền Thiển.
Tuy nhiên, Lâm Thiền là máu thịt của dòng họ Cô nhà tôi.
Con gái bảo bối của Có Trì Hiền tôi, kể từ hôm nay kẻ nào dám khinh thường, con bé thì sẽ chính là coi thường Có Trì Hiền tôi.”
Ôi trời!
Hóa ra tình tiết có thể đảo ngược thế này, Lâm Thiên một thời là gà, một, thời là phượng hoàng gặp nạn, bí ẩn vê xuất thân của cô ây thực sự rât thăng trâm.
Thảo nào cô ấy có thể đeo một chiếc vòng cô như vậy, hóa ra là… người ta là con gái của một phú ông, tuy sông ở bên ngoài nhưng giò đây cô ầy có thể coi là nhận lại tổ tiên.
Trên thực tế, Lâm Thiên một lần nữa cảm thấy.
không chân thực về tất cả những điều xảy ra trước mặt cô, đặc biệt là cha cô đột nhiên xuất hiện, cô không biết làm thế nào đề chấp! nhận được điều này, mặc dù cô biết răng Lý Cần đã sắp xếp như vậy đề chứng minh danh phận của cô.
“Thiên Thiền, cha nợ con một lời xin lỗi..
Lâm Thiền lắc đầu, bởi vì cô không bao giờ có bất kỳ hy Vọng xa vời nào đối với cha mình.
“Được rồi, hôm nay là ngày đại hỉ của.
con, trước tiên hai con phải hành lễ..
Phùng Tịnh lập tức biết được chuyện Cố Trì Hiền ra mặt nhận con gái, chị ta vừa kinh ngạc vừa vui mừng, chị ta chưa bao giờ nghĩ răng người đàn ông này thật sự sẽ thừa nhận thân phận của Lâm Thiền, cũng có nghĩa là thừa nhận quá khử của chị ta?
Vì vậy, chị ta nghĩ răng mình có thê mẹ nhờ phúc con gái, nhưng sự thật là Cự Tỉnh và nhà họ Cố thông đồng tuyện bố làm rõ thân phận, của Lâm Thiền, tất nhiên cô cũng tiết lộ hết chuyện.
liên quan đên môi quan hệ giữa Cô Trì Hiên và Phùng Tịnh.
“Ban đâu, Phùng Tịnh che giấu mọi chuyện, lừa gạt tình cảm của người khác, còn muôn lợi dụng môi quan hệ này để trục lợi.
Thực chất, chị ta đã lén lút móc nồi với nhiều đại gia giàu có, không quan tâm đến phẩm giá của người phụ nữ…”
Vì vậy, ý nghĩa của câu nói này là nhà họ Cô thừa nhận Lâm Thiên, nhưng…
Nhưng không thừa nhận Phùng Tịnh!
Không chỉ vậy,