Mặc dù Hạ Ngọc Linh thỉnh thoảng đến đây đề chăm sóc con trai, nhưng cô khôi gặp ông nội và Đường Tĩnh Tuyên đã lâu.
Xem ra sau khi giải quyết xong chuyện của Phùng Tịnh, cô phải quay vê một chuyên.
Lâm Thiền cuối cùng cũng | kết hôn rồi… Mặc dù, cô ấy cảm thầy rằng lễ cưới này chỉ là diễn kịch trước mặt trưởng bối.
Lễ cưới của những người khác đều dựa trên tiền đệ hạnh BH, nhưng lễ cưới của cô ấy lại được giao một trách nhiệm lịch sử quan trọng hơn.
Đó là đề làm rõ thân phận của cô ây.
Lậm Thiền thực sự có một chút hồi tiệc.
Về phần Lý Cần, đã là chồng làm sao có thể không nhìn ra chứ, trong lúc nâng ly kính rượu khách khứa, anh khẽ nói với Lâm Thiên: “Ngày mai anh sẽ ra ngoài thực hiện nhiệm vụ, khoảng hai tháng, khi anh trở lại, anh sẽ đưa em đi hưởng tuần trăng mật.
Tổ chức một lễ cưới thực sự thuộc về chúng ta.”
Cho nên, ý của anh là đám cưới này thật sự bị nghỉ ngờ là đang diễn!
Lâm Thiên nhìn anh chăm chăm, nhưng cô cũng không tức giận, hơn nữa còn trực tiệp phản bác lại Lý Cần: “Ngày mai em cũng sẽ quay lại công ty làm việc, cùng xem Phùng Tịnh thân bại danh liệt thê nào!”
Vào đêm tân hôn, Lâm Thiên đã cát sợi dây chuyên đi, bởi vì cô biết nguôn gôc của trái tim vĩnh cửu, _ thành thật mà nói, cô vân không thê chấp nhận những thứ của nhà họ Có.
Nêu sợi dây chuyền này để chứ ng danh cho cô, cô nghĩ cô nên trả nó lại.
Trong phòng tắm, tiếng nước chảy róc rách cho thầy Lý Cần đang tăm, Lâm Thiền mặc bộ đồ ngủ màu đỏ, sau đó quay.
đầu nhìn chiếc giường cưới của hai người.
Lúc này cô đột nhiên đỏ mặt, bởi vì cô đã thực sự kết hôn rồi, và cô cũng hiểu tiếp theo có ý nghĩa gì.
Ngay sau đó, Lý Cần cởi trần bước ra khỏi phòng tắm, thấy Lâm Thiển đang thu dọn đô đạc liên ôm cô từ phía sau: “Đừng dọn nữa, nghỉ ngơi thôi, ha?”
Lâm Thiến biết được hàm ý trong câu nói của anh, từ từ buông những thứ trong tay xuông.
Lý Cần thấy vậy liền bế thốc cô lên, đặt cô lên chiêc giường tân hôn mêm mại.
Bởi vì anh phải ra ngoài vào lúc 5 giò, nên lúc này anh phải giành giật từng giây.
“Cuối cùng, em cũng là vợ của anh rồi…” Lý Cân vừa hôn cô vừa lâm bẩm: “Nhưng Thiền Thiền à, cưới em rồi, anh sẽ Kong thể ở bên cạnh