Người đại diện riêng, đây dĩ nhiên là nguyện vọng và mục tiêu của Đường Ninh, nhưng thấy Mặc Đình mệt mỏi như vậy, Đường Ninh xoa bóp vai anh, phát hiện cơ thể của anh vẫn luôn căng cứng thì trong lòng Đường Ninh đau nhói.
Nghĩ đến việc hai ngày nữa phải đi nước Pháp cô lập tức đề cập với Mặc Đình: “Hai ngày nữa em muốn ra nước ngoài, anh có muốn đi cùng với em không?”
“Ở đâu?”
“Nước Pháp, cường độ công việc của anh lớn như thế, em không muốn anh mệt mỏi như vậy.
Đình… chúng ta thỏa thuận như thế này, chỉ cần em muốn đi nước nào thì anh sẽ đi cùng em đến nước đó, như vậy… nơi nào có em thì cũng sẽ có dấu chân của anh.”
Mặc Đình im lặng một lát, lúc trước anh cũng đã chạy như bay các nơi trên thế giới, nhưng đều là bận rộn công việc, chưa từng nghĩ tới việc phải dừng lại nghỉ ngơi một chút thật tốt.
Mà đi cùng Đường Ninh ra ngoài làm việc thì cũng có thể buông lỏng nghỉ ngơi.
Quan trọng là Đường Ninh chính là phong cảnh đẹp nhất, anh có thể ở bên cạnh chăm sóc cô, chỉ cần nghĩ lại đã cảm thấy đây là một chuyện rất tốt đẹp, cho nên anh khẽ gật đầu.
“Nghe theo em, để anh bảo Lục Triệt sắp xếp.”
Đường Ninh hài lòng, lúc này mới lại dời ánh mắt đến phần giới thiệu vắn tắt của giải trí Tranh Điền.
Cho dù là vì mình hay là Mặc Đình thì cô cũng sẽ cố gắng hết sức mình.
Vài ngày sau vụ việc của Hàn Nhược Tuyết, trên mạng lại tuôn ra tin tức diễn viên tiểu thịt tươi trao đổi và hít ma túy, ngay lập tức trở thành tiêu điểm lôi cuốn cư dân mạng.
Bởi vì cuối năm hội tụ các loại lễ trao giải, trong giới tranh giành cấu xé, những người cạnh tranh vạch trần lẫn nhau, đây chẳng qua chỉ là thủ đoạn bình thường.
Lễ trao giải tuyển chọn người mẫu hàng năm sắp diễn ra, Đường Ninh chỉ là khách quý đến trao giải cho nên không cần đề phòng người khác ám hại.
Nhưng Mặc Vũ Nhu đã quen ngang ngược càn rỡ, để giành được mười giải thưởng cao nhất của năm, cô ta có thể không có hành động gì sao?
“Đường Ninh, em còn nhớ ngày mai là ngày gì không?” Đang trên đường đến trụ sở của TQ, chị Long bỗng nhiên hỏi Đường Ninh.
Đường Ninh lật xem tạp chí trong tay, không ngắng đầu lên trả lời: “Sinh nhật Hàn Vũ Phàm.”
“Em có muốn thể hiện chút thành ý gì không?” Chị Long hỏi.
“Số tiền đó chẳng thà đem từ thiện còn hơn.” Đường Ninh bình tĩnh nói.
Hôm qua cô đối diện với Hàn Vũ Phàm nói ra những lời độc ác như vậy, có lẽ Hàn Vũ Phàm sẽ coi đó như một chuyện cười…
Mà lại không biết rằng lễ trao giải chính là dấu chấm hết cho con đường làm người mẫu của Mặc Vũ Nhu.
Ề “Nói cũng phải.
Vậy năm nay hãy để cho anh ta đi chét đi.” Chị Long cười sảng khoái, vì chỉ nghĩ đến việc vài năm trước Đường Ninh cố gắng tổ chức sinh nhật cho Hàn Vũ Phàm cho leo cây, cô vô cùng đau lòng.
Cũng may là Đường Ninh đã tỉnh ngộ: “Còn nữa, Thiên Nghệ chắc chắn sắp không chống cự nỗi nữa rồi, giải thể chỉ là chuyện sớm muộn, em có dự định gì không? Chị nghe nói, người mới mà Hàn Vũ Phàm tìm được đã đâm sau lưng em một dao, cướp mắt hợp đồng với Star Times của em đó.”
‘Đường Ninh, em với đại boss tính sao?”
“Rốt cuộc là định ký hợp đồng với Star Times hay Thế kỷ Sáng tạo?”
“Không ký với 2 công ty này.” Đường Ninh bình tĩnh trả lời: “Mặc Đình muốn em tới Tranh Điền.”
Chị Long sững sờ một chút rồi nở một nụ cười…
“Đại boss tin em, chị cũng tin em.”
“Còn về phần những tài nguyên mà Lam Vũ và Mặc Vũ Nhu để ý đều là những thứ Mặc Đình đã sàng lọc loại bỏ, bọn họ muốn cướp thì cứ để cho cướp thôi, chẳng gây ảnh hưởng gì tới em cả.” Đường Ninh không ngừng lật xem tạp chí, nhưng chị Long đã nhìn thấy được ánh mắt cô lộ ra tia sắc bén.
Hai người họ còn đang dương dương tự đắc, nghĩ rằng mình có năng lực cướp đi thứ nằm trong tay Đường Ninh.
Thực tế, đó chính là thứ mà Đường Ninh vốn không thèm để mắt đến.
Đường Ninh muốn tới giải trí Tranh Điền, cô vốn dĩ là một ngôi sao lớn, từng bước đi lên cao vốn là chuyện hết sức bình thường.
Tạp chí của TQ lẽ ra hai ngày sau mới bắt đầu bám máy, nhưng Lâm Vĩ Sâm lại bảo