Nghe thấy người dẫn Chương trình xướng tên mình, Đường Ninh đứng dậy khỏi chỗ ngồi, cầm trên tay danh sách những người chiến thắng đã được ban tổ chức chuẩn bị trước.
Dưới ánh nhìn của mọi người, cô tao nhã bước lên bục trao giải.
Cô cố ý tránh né Lý Dục.
Hai người một trước một sau lên sân khấu, sau đó đứng trước bục micro dưới màn hình cực lớn.
Dưới khán đài, dàn sao đình đám, rạng rỡ, hội tụ dàn người mẫu nóng bỏng hiện nay của Thịnh Kinh.
Cũng chính vì có cơ hội đứng trên cao nên tâm trí của Đường Ninh càng tinh tường hơn.
Là một người mẫu, cô ấy vẫn còn một chặng đường dài phía trước.
Ở gần đó, ánh mắt của Mặc Vũ Nhu sắc bén và đắc ý, trong mắt có một chút khinh thường và chế giễu, bởi vì cô ta đã đợi ngày này rất lâu rồi.
Cô ta muốn lấy chiếc cúp từ tay Đường Ninh, muốn lấy giải thưởng quan trọng cô ta đạt được từ tay người phụ nữ luôn giành giật mọi thứ với cô ta.
Đây sẽ là khởi đầu cho thời đại huy hoàng của cô ta.
“Đường tiểu thư gần đây nhờ trào lưu phương Đông mà đã trở nên nỗi tiếng ở châu Âu và Mỹ, cũng là một người mẫu có tiềm năng lớn.
Tôi rất coi trọng sự chuyên nghiệp của em.” Trước khi bắt đầu trao giải, Lý Dục nghiêng đầu khen ngợi Đường Ninh: “Hy vọng em có thể tiếp tục nỗ lực.”
“Cảm ơn Lý tiên sinh.” Đường Ninh lạnh lùng khách sáo, hoàn toàn giữ lòng phòng bị với vị Lý Dục này.
“Em là một kỳ tích, hãy tin tôi, em sẽ gặp may mắn…” Lý Dục làm thế mời, mang theo chút thâm ý đối với Đường Ninh, ra hiệu cho cô công bố danh sách nhận thưởng, vừa đáp ứng yêu cầu của Mặc Vũ Nhu, cũng biểu lộ sự tôn trọng của bản thân với Đường Ninh.
Đường Ninh mỉm cười xinh đẹp, giơ tay mở phong bì lây danh sách những người thắng cuộc công bố trước công chúng: “Những người chiến thắng trong top 10 người mẫu hàng đầu của Cuộc bầu cử người mẫu năm lần thứ 7 là…”
Trên màn hình lớn, lần lượt xuất hiện tên và ảnh các người mẫu, hiển thị cả các tạp chí có tầm ảnh hưởng và thành tích của họ.
Mặc Vũ Nhu được xếp ở vị trí cuối cùng.
Từ vị trí xếp có thể thấy cô ta dường như được ai đó đầy lên, trèo lên vị trí cao, còn trong thành tích của cô ta, vẫn có trang bìa tạp chí chụp hai người trong “Trào lưu phương Đông”.
Khán giả dưới sân khấu đều bật cười, bởi ngay sau khi trang bìa đó xuất hiện, “không lượt nhắc đến” của Mặc Vũ Nhu một lần nữa trở thành trò cười trong mắt mọi người.
Đường Ninh quá tươi tắn, sống động, còn cô ta chỉ là bức nền thịt người.
Dưới ánh đèn sân khấu, mười người mẫu xuất sắc nhất theo thứ tự lên sân khấu, mười cô gái thực hiện nghi lễ cũng cầm chắc cúp và bó hoa.
Theo thứ tự, Đường Ninh sẽ trao cúp từ trái sang phải.
Mặc Vũ Nhu đứng ở cuối cùng, tim gần như ngừng đập.
Cô ta phải thành công…
Cô ta sắp thành công rồi…
Thấy nhịp chân của Đường Ninh càng lúc càng gần, bên tai toàn là tiếng vỗ tay, Mặc Vũ Nhu cảm thấy lồng ngực nghẹt thở, đầu óc trở nên trống rỗng.
Niềm vui to lớn này, giống như một trận cuồng phong, tràn tới với thế dời núi lắp biển…
Cuối cùng, Đường Ninh đi tới trước mặt Mặc Vũ Nhu, cười nhẹ với cô ta rồi đưa tay ra: “Chúc mừng cô.”
Sau đó, Đường Ninh trao bó hoa trước, rồi đưa chiếc cúp ra.
Nhưng khi Mặc Vũ Nhu đưa tay ra, cầm chắc chiếc cúp, một người đàn ông trẻ tuổi vội vã đi lên bục trao giải, bước đến bên Đường Ninh, nói nhỏ với Đường Ninh một câu, sau đó, Đường Ninh dừng tay, cứng rắn thu lại chiếc cúp mà Mặc Vũ Nhu đã chạm vào.
Ai cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng này….
Truyện Tổng Tài
Chuyện gì xảy ra vậy? Sao không trao giải nữa? Sao Đường Ninh lại thu giải thưởng lại? Đây không phải Mặc Vũ Nhu đoạt giải sao?
Lễ nào Đường Ninh ghen tị Mặc Vũ Nhu đoạt giải, còn ký hợp đồng với chủ mới?
Cô ấy không ngốc như vậy chứ?
Mặc Vũ Nhu nhìn cảnh xôn xao dưới sân khấu, xấu hỗ, giận dữ, lạnh lùng nhìn Đường Ninh: “Đường Ninh, cô có ý gì?”
“Tôi có ý gì, cô vẫn không hiểu? Giải thưởng này… không trao cho cô.” Đường Ninh cười như không cười, giọng trả lời mềm mại ấm áp, nhưng là một câu khẳng định.
Không trao nữa…
Không trao cho cô ta nữa…
Tất cả mọi người đều nhìn một màn trước mắt, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đa