“Kết hôn? Với ai?” Mặc Vũ Nhu chỉ vào Đường Ninh, ngón tay cô ta run lên như thể vừa được nghe một câu chuyện cười.
“Đường Ninh, cô lại bịa chuyện, người khác có thể không biết, nhưng tôi còn không rõ tình cảm cô đối với Hàn Vũ Phàm có bao nhiêu phần sâu đậm hay sao? Vì Hàn Vũ Phàm, cô ngu ngốc năm lần bảy lượt thay tôi đi catwalk, đưa tôi lên đỉnh cao, dù đầu rơi máu chảy cũng phải tìm chúng tôi báo thù, cô nói cô kết hôn? Cô có dối trá quá rồi không?”
“Cô chính là không cam tâm lần trước đã thua tôi, cho nên muốn tìm một đường lui, đều là phụ nữ, cô còn ở trước mặt tôi giả bộ cái gì?”
Đường Ninh nhìn Mặc Vũ Nhu.
Thực ra có lúc, cô không hiểu tại sao đàn ông lại thích loại phụ nữ như Mặc Vũ Nhu.
Nhưng dần dần, cô hiểu ra một đạo lý.
Thực ra đàn ông, chính là thích người như cô ta, xinh đẹp, có lòng hư vinh.
Chỉ cần cho cô ta những thứ cô ta muốn là có thể nắm ở trong tay.
Có chút thông minh, lại không quá xuất sắc, cho nên dễ dàng khống chế.
Nhất là lúc đó Hàn Vũ Phàm đã có vị hôn phu chính thức là cô, mà Lý Dục là người đã có gia đình, không tìm người như cô ta, còn tìm ai vào đây nữa?
“Mặc Vũ Nhu, thật ra trong lòng cô biết rõ, lời của tôi rốt cuộc có phải là thật hay không.” Đường Ninh ngồi vững trên ghé, hai tay đan chéo trên mặt bàn: “Cô luôn cho rằng, tôi không rời khỏi Thiên Nghệ, là vì vẫn còn tình cảm với Hàn Vũ Phàm, nhưng mắt nào của cô nhìn thấy tôi tranh cướp anh ta? Tôi sở dĩ không rời khỏi Thiên Nghệ, là vì…”
| “Tôi phải giãm lên cô để trở lại giới người mẫu…”
“Lễ nào, cô không cảm nhận được một chút nào sao?”
“Bây giờ, cô đã là con kiến mặc cho người ta chà đạp rồi, cô nghĩ, tôi còn cần thiết phải lừa cô à2” Nói xong, Đường Ninh dựa lưng vào ghế, đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.
Chị Long tiến lên mở cửa, nhưng nhân viên phục vụ đã bước vào cùng với bữa tối thịnh soạn: “Phu nhân, đây là những món mà ngài nhà cô đã dặn chúng tôi chuẩn bị, mời người từ từ thưởng thức.”
Đường Ninh nhìn đồ ăn trước mắt, cười nói: “Cảm ơn.”
Mặc Vũ Nhu nghe thấy người phục vụ gọi hai tiếng phu nhân, trong lòng đã tin phân nửa.
Chỉ là, cô ta không nghĩ ra người lấy Đường Ninh là ai.
Càng không muốn chấp nhận chuyện cô cướp mắt tên rác rưởi Hàn Vũ Phàm, thật sự đẩy Đường Ninh về phía trước.
“Mặc Vũ Nhu, cô thật có tinh thần hy sinh.” Đường Ninh cầm dao nĩa, vừa tao nhã dùng cơm vừa chế giễu Mặc Vũ Nhu.
“Chồng cô là ai?”
Mặc Vũ Nhu cứng giọng hỏi, cô ta tốn bao nhiêu công sức mới cướp được Hàn Vũ Phàm.
Vậy mà lại gián tiếp tạo cơ hội cho Đường Ninh một bước lên trời? Người đàn ông mà cô ta hao tổn hết tâm sức cướp đi, hóa ra lại đang giúp Đường Ninh giải quyết đồ bỏ đi bên người? Mà cô còn ôm Mặc Vũ Đình vui vẻ thật lâu.
“Cô đoán xem?”
Mặc Vũ Nhu cúi đầu suy nghĩ, cần thận nghĩ lại người đàn ông nào tiếp xúc nhiều nhất với Đường Ninh trong khoảng thời gian này.
Bắt đầu từ sàn catwalk ngôi sao vương miện, có một người nói giúp Đường Ninh, đến sân bay Mỹ cũng xuất hiện hình ảnh một người nào đó.
Khi đó Hàn Nhược tuyết còn lộ ra vẻ mặt phấn khích; vào cái đêm rực rỡ hôm ấy, Đường Ninh và một người đàn ông mặc quần áo tình nhân; chụp ảnh cùng nhau để lăng xê sự kiện.
Một người anh dũng, quyết đoán, đã thay Đường Ninh giải quyết Hàn Nhược Tuyết.
Mà vụ leo giường lần này, Tổng giám Hải Thụy không ngần ngại chiến đội của Đường Ninh, phản đối hàng vạn cư dân mạng, lên tiếng bênh vực Đường Ninh…
Từng việc này không phải là không tìm ra dấu vét…
Chỉ là, không ai liên kết nối hai người họ lại với nhau.
Bởi vì đối phương là tổng giám đốc công ty Giải trí Hải Thụy Mặc Đình!
Sắc mặt Mặc Vũ Nhu bỗng trở lên vô cùng khó coi.
Bởi vì quá rối loạn, cô ta không thẻ tiếp nhận.
Trong khi cô ta cướp đi Hàn Vũ Phàm, Đường Ninh và Mặc Đình kết hôn.
Đường Ninh ngắng đầu thưởng thức vẻ mặt của Mặc Vũ Nhu, trong lòng nghĩ cô ta chắc chắn đã đoán được điều gì rồi, đang định nói.
Thì lúc này cửa phòng lại lần nữa bị