“Vào thời điểm bình chọn mười người mẫu của năm, biết Mặc Vũ Nhu nhát định sẽ giành giải thưởng.
Thế Kỷ Sáng tạo tìm đủ mọi cách phủi sạch quan hệ với chúng ta.
Bây giờ vụ leo giường đã trôi qua, quản lý công ty này lại thay đổi chủ ý, chuyện này quá không bình thường.” Chị Long nhìn lời mời của đối phương, không dễ gì mới nhịn được cơn thịnh nộ trong lòng, chưa đến mức cảm thấy buồn nôn.
Đường Ninh chỉ cười mà không nói, thoải mái dựa vào vai Mặc Đình.
Chị Long thấy cô không hứng thú với chuyện của Thế Kỷ Sáng tạo, vội chuyển chủ đề: “Đường Ninh, em đoán xem kết cục của Mặc Vũ Nhu sẽ thảm như thế nào?”
“Tổng giám đốc của Thế kỷ Sáng tạo lập nghiệp bằng việc mở quán bar, trong giới hắc bạch đều có chút vai vé.
Tuy rằng bây giờ đã tẩy trắng.
Nhưng…vẫn còn rất nhiều quán bar dưới trướng.” Lục Triệt, một kho dữ liệu sống, lái xe đem bối cảnh của Thế kỷ Sáng tạo nói với chị Long: “Cho nên tôi đoán… Thế kỷ Sáng tạo vì bắt cô ta trả nợ, sẽ để cô ta đi…”
“Tiếp rượu? Rất phù hợp với Mặc Vũ Nhu…”
“Vậy… có muốn nghe một tin còn thú vị hơn không?” Lục Triệt quay đầu liếc về phía chị Long, nụ cười bên khóe miệng có chút ngả ngón.
“Tin gì?”
“Thực ra Mặc Vũ Nhu không phải tên thật của cô ta.
Bố của Mặc Vũ Nhu họ Lưu.
Một thầy bói nói với ông ta, muốn con gái nỗi tiếng phải thờ một người họ Mặc làm anh trai, đồng thời đổi luôn họ.
Mọi người cũng biết, thực tế ngành giải trí có rất nhiều ví dụ kiểu này, tên của nhiều người đều là nghệ danh.” Lục Triệt híp mắt lộ ra một chút ý cười: “Cô có muốn biết tên thật của Mặc Vũ Nhu là gì không?”
“Anh mau nói đi!” Chị Long đã bắt mãn từ lâu, Mặc Vũ Nhu này cùng họ với đại BOSS đúng là một sự sỉ nhục.
“Lưu! Thiên! Hương!”
“Phụt… hahaha… ” Chị Long đang uống nước khi nghe thấy cái tên này liền phun ra bắn lên nửa khuôn mặt của Lục Triệt, cả người vui đến nỗi khoa tay múa chân.
Lục Triệt vội lấy giấy lau mặt, đồng thời không nói gì lườm chị Long một cái: “Bắn thỉu!”
“Tin này đủ để tôi cười cả một năm… “
Đường Ninh nghe hai người trước mặt đấu khẩu, không nhịn được mà vùi sâu hơn trong lồng ngực Mặc Đình.
Con đường làm người mẫu của Mặc Vũ Nhu kết thúc rồi, nhưng cô chỉ mới bắt đầu…
“Đình… chúng ta kết hôn lâu như vậy rồi, có phải em nên cùng anh đi gặp người nhà?”
“Chúng ta đã giao hẹn kết hôn thử nửa năm.
Mặc dù bây giờ không cần thiết nữa, nhưng… anh vẫn muốn cho em thêm thời gian để làm những việc em muốn.
Cho nên em không cần phải lo lắng về người nhà của anh, đợi thời điểm thích hợp, anh tự sẽ sắp xếp mọi người gặp mặt.” Mặc Đình vòng tay ôm Đường Ninh đáp.
“Vậy còn người nhà của em?”
Đường Ninh sững người, toàn thân cứng đờ, khóe miệng lộ ra một nụ cười tự giễu: “Anh hẳn là biết, bối cảnh của Đường gia như vậy thật ra rất coi thường người trong giới.
Dù là diễn viên hay người mẫu, thì mọi người đều cho rằng bọn em không bán thân thì chính là con hát.
Em không chỉ bước vào giới này, mà còn ở bên Hàn Vũ Phàm nữa.
Trong mắt người nhà, em chỉ là người ngoài.
Hơn nữa em rời khỏi Đường gia quá dứt khoát, cho nên… đã làm tổn thương người ông duy nhất yêu thương em…”
Sau khi Mặc đình nghe xong, lại ôm Đường Ninh chặt thêm vài phần: “Không sao, em có anh, chúng ta cứ thuận theo tự nhiên.”
Chị Long yên lặng lắng nghe hai người nói chuyện, trong lòng nghĩ Đường Ninh thật sự vì tên khốn nạn Hàn Vũ Phàm hi sinh quá nhiều rồi…May là, lúc đó cô đã kết hôn với Mặc Đình, sau này nhất định sẽ tốt hơn.
Sau khi việc chấm dứt hợp đồng với Thiên Nghệ được bàn giao thành công, tin tức mập mờ giữa Đường Ninh và các công ty môi giới khác nhau liên tiếp xuất hiện, nhưng Đường Ninh vẫn luôn nghỉ ngơi, không tham gia bất kỳ hoạt động nào.
Vì cô đang tập thể hình để bước vào Tranh Điền, và cũng đang tập luyện giảm cân để giữ dáng.
Cùng lúc đó, số mới nhất của tạp chí TQ, được đăng trên Thịnh Kinh, trang bìa là buổi trình diễn catwalk của Đường Ninh ở Pháp.
Vốn dĩ, theo định vị của TQ, Lâm Vĩ Sâm