“Cha nuôi, cái này cha nói sai rồi.
Một người mẫu tự cho mình thanh cao như Đường Ninh, xuất thân bình thường, làm sao anh ta có thể vừa ý được? Tuy con không biết cô ta làm thế nào để móc nói quan hệ với Hải Thụy, nhưng cha xem, cô ta thực sự nhận được không ít lợi ích.”
“Chỉ là… một người đàn ông như Mặc Đình, con không nghĩ một người mẫu nhỏ bé như Đường Ninh có thể trói buộc anh ta.
Anh ta là bậc đế vương cao cao tại thượng của làng giải trí, muốn kiểu phụ nữ nào mà không được? Vậy nên… cha xem, mặc dù anh ta giúp đỡ Đường Ninh, nhưng cũng đồng thời xóa sạch mối quan hệ giữa hai người họ.”
“Cứ chờ mà xem, Mặc Đình sớm muộn gì cũng sẽ kết hôn.
Đến lúc đó Đường Ninh chỉ có rơi từ trên mây xuống thôi.
Đợi đến lúc đó cha cảm thấy chúng ta còn không đối phó được Đường Ninh sao?” Lục Tiểu Khiên nhìn theo bóng lưng mấy người rời đi, bình tĩnh phân tích cho Ngũ Gia.
“Làm sao con có thể chắc chắn rằng cuối cùng người mà Mặc Đình kết hôn sẽ không phải là Đường Ninh?”
“Mặc Đình đang ngồi ôm tài nguyên.
Nếu anh ta muốn tìm đối tượng kết hôn, nhất định sẽ là con gái của một nhà tài phiệt lớn, bước vào con đường liên hôn doanh nghiệp.
Kiểu người chơi trên giường như Đường Ninh có vẻ khó mà leo lên được.”
Lục Tiểu Khiên trả lời.
Ngũ Gia hừm một tiếng, dùng lực bóp vỡ ly rượu trong tay: “Đến Thế kỷ Sáng tạo của chúng ta mà cũng coi thường, cha thật muốn biết rốt cuộc dã tâm của cô ta lớn thế nào.”
Trên đường trở về, ngoài cửa số mưa nhỏ rơi lác đác.
Sau khi Đường Ninh hỏi chị Long có bị thương không, bầu không khí trong xe liền chìm vào im lặng.
Đường Ninh nghiêng người nhìn Mặc Đình, phát hiện anh nhắm mắt dựa vào đệm lót nghỉ ngơi, thật ra Đường Ninh biết là anh đang sợ lộ ra sự tức giận trong đáy mắt.
Trong lòng Đường Ninh có chút khó chịu, vươn tay xoa mu bàn tay Mặc Đình, nhưng anh không có phản ứng.
“Giận rồi?” Đường Ninh thấp giọng hỏi.
“Ừ.” Mặc Đình cũng không giấu diếm, trực tiếp ừ một tiếng rồi lại nói: “Em thà tìm anh để mượn vệ sĩ chứ không chịu mở miệng nhờ anh? Em cảm thấy ở tình cảnh này, vệ sĩ có thể bảo vệ chu toàn cho em rời đi không?”
Đường Ninh sửng sốt một lát, nắm chặt tay Mặc Đình hon: “Xin lỗi, em không biết sẽ khiến anh tức giận như vậy.”
“Nhưng anh cũng phải nghe em giải thích.”
Nghe thấy hai chữ giải thích, Mặc Đình rốt cuộc cũng mở mắt.
Cho dù đang tức giận, anh cũng chưa từng nghĩ tới việc đẩy Đường Ninh ra hay làm bắt cứ điều gì có thể khiến cô đau.
“Đó là chuyện cách đây mấy năm rồi.
Lúc đó em mới 19 tuổi, có quen một cô gái người Pháp, tham gia các show lớn nhỏ trong vài năm những vẫn chỉ là một người mẫu thử đồ.
Có lẽ vì quá muốn nỗi tiếng, nên cô ấy bầu lấy một nhà thiết kế, mà nhà thiết kế đó có xuất thân từ giới hắc đạo… “
“Nhà thiết kế đó là một kẻ biến thái thực sự, làm một số chuyện khác thường ở nơi công cộng, làm nhục cô gái ấy trong nhiều dịp.
Cuối cùng, cô gái ấy không chịu nổi gánh nặng, định rời bỏ nhà thiết kế này, nhưng không ngờ đêm đó, anh trai cô ấy vì cứu cô ấy… mà bị dao gọt hoa quả đâm chết… “
“Cô gái đó, cũng bị nhà thiết kế chuốc uống thuốc, không bao giờ tỉnh lại nữa…”
“Thời điểm đó, vụ việc này từng gây chấn động lớn ở nước Pháp.
Lúc đó, cô gái ấy đã gọi điện cho em để cầu cứu, nhưng em đang đi catwalk nên…”
“Việc này vẫn luôn khiến em luôn cảm thấy áy náy, vì vậy vừa nghe tin chị Long xảy ra chuyện, em gần như mắt đi lý trí”.
“Em không muốn kéo anh vào, chính là không muốn anh trở thành anh trai thứ hai của cô gái đó, không phải em phót lờ xem thường mà là em…quá thận trọng.”
“Mặc Đình, em biết rất rõ mình phải đối mặt với một nhóm người như thế nào.
Em cũng đã tưởng tượng vô số lần trong lòng.
Nếu lúc đó em