Nhân viên của Hải Nghệ runaway nhanh chóng đưa Lý Đan Ni đến bệnh viện.
Sau đó, chị Long nắm lấy tay Đường Ninh hỏi: “Tại sao em lại đến đây? Em biết rõ đây là âm mưu của Lan Hè.
Cô ta không muốn em tham gia Chương trình talk show của Phong Thái, sao em lại ngốc như vậy?”
Đường Ninh nhìn chị Long, ôm cô ấy thật sâu, xoa lưng cô ấy nói: “Chị mới là người ngốc phải không? Em đâu cần chị phải chịu đựng nhiều như vậy vì em? Em cần chị bảo vệ sao? Đã bị uy hiếp thì thôi đi, nếu như chị và ông nội chị xảy ra chuyện gì thì chị nghĩ em có thể cảm thấy tốt hơn không?”
“Nhưng bây giờ… bây giờ…”
Đường Ninh buông cô ấy ra, sau đó vỗ vỗ mu bàn tay của cô ấy an ủi: “Chị đừng lo lắng gì cả, để Lục Triệt đi với chị đến bệnh viện chữa trị, nhân tiện thưởng thức trò hề của Lý Đan Ni!”
“Nhưng…”
“Chị nghĩ rằng em sẽ để cho Lan Hề thành công sao?” Trong lời nói của Đường Ninh, có cái gì cũng biểu đạt ý tứ rất rõ ràng: “Em được Mặc Đình bảo vệ, mà chị thì được em bảo vệ, nên em sẽ giúp chị tìm ông nội về, đảm bảo sẽ không bị tổn thương gì hết!”
“Đi thôi.” Lục Triệt đỡ chị Long ra ngoài.
“Nhưng chuyện hôm nay phiền phức quá.
Đường Ninh đã đánh người rồi, không cần quan hệ công chúng sao? Hình tượng của ^ Á ~th:ra 2 ”.
Ấ # cô ây sẽ bị ảnh hưởng sao?” Chị Long vân lo lăng.
“Cô tự lo cho mình trước đi.” Lục Triệt đỡ cô ấy lên xe, đi đến hiệu thuốc mua một ít thuốc tiêu sưng và đá viên: “Cô ấy thông minh hơn cô nghĩ nhiều.
Cô không thể để bản thân mình đau khổ.
Nếu bây giờ cô chăm sóc bản thân tốt thì chính là giúp cô ấy.
Đừng lo lắng cho cô ấy.
Bây giờ cô ấy phải tập trung giải quyết chuyện với Lan Hè.”
Chị Long ôm cục nước đá, thực ra cô cũng hơi mệt, nhưng mà rất lo lắng cho Đường Ninh và ông nội.
Thấy cô ấy lơ đễnh, Lục Triệt lấy cục nước đá trên tay cô ấy ra, ôm lấy đầu cô ấy rồi kề sát vào mặt cô ấy.
Chị Long đau đớn né tránh, nhưng Lục Triệt lại ấn xuống, thấp giọng nói: “Đừng nhúc nhích, như vậy sẽ bớt sưng.”
Chị Long nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, lại nghĩ đến lúc Lục Triệt nói ba chữ vợ chưa cưới, tuy rằng cảm thấy ấm áp, nhưng trong lòng biết rõ đối phương chỉ đang thực hiện mệnh lệnh của Đường Ninh và Mặc Đình, vì vậy cô ấy tự nhắc nhở bản thân phải tỉnh táo, cô… già hơn Lục Triệt, hơn nữa anh ta cầu thả về mọi mặt, đặc biệt là… dáng người.
Loại người giống như Lục Triệt này, vốn dĩ không thèm để ý đến cô ấy.
“Chuyện vị hôn phu đó… cảm ơn anh, nhưng tôi biết là giả, anh không cần bối rối, nếu anh có bạn gái, tôi có thể đi giải thích với cô ấy.”
Lục Triệt nhìn vết thương trên mặt chị Long, lực tay nặng nề hơn: “Tôi không có bạn gái.”
Nhưng cũng sẽ không thích loại người cồng kềnh như tôi… Chị Long nghĩ thầm, cô ấy mới vừa thoát khỏi miệng cọp mà thôi, bây giờ cô ấy lại đang nghĩ gì chứ?
Ông nội và Đường Ninh vẫn còn nguy hiểm như vậy…
Cùng lúc đó, tại giải trí Tranh Điền, La Hạo bước vào văn phòng của Lan Hề với vẻ mặt phức tạp, sau khi đặt tài liệu lên bàn, anh ta chống nạnh nói với Lan Hề: “Không phụ hy vọng của cô, Đường Ninh đã xuất hiện ở Hải Nghệ runaway, phỏng vấn bắt đầu lúc tám giờ, chắc chắn cô ta không đến được.”
“Không phải rất tốt sao?” Lan Hề hừ lạnh một tiếng, quả nhiên thủ đoạn này rất hữu dụng đối với Đường Ninh.
“Nhưng mà… Lý Đan Ni đã bị cô ta hủy hoại…” La Hạo có chút âm trầm nói.
“Ý của anh là gì?” Lan Hề ngắng đầu lên, ánh mắt phức tạp.
“Đoán xem thân phận của chị Long là gì.” La Hạo hỏi ngược lại, chống tay bên mép bàn của Lan Hè.
“Anh nói thẳng đi.”
“Cô ta là vợ chưa cưới của trợ lý của tổng giám đốc Hải Thụy, Mặc Đình.
Đường Ninh đã liên lạc ngay với Hải Thụy.
Nửa tiếng sau Lục Triệt đến.
Để trút giận cho vị hôn thê của mình, anh ta đã trực tiếp tống cổ Đan Ni ra khỏi giới giải trí.
Người trong cuộc đều biết hết.” La Hạo có chút kích động giải thích.
“Sau lần này, Đường Ninh… đã hoàn toàn chặt gãy cánh tay phải của cô!”
Bây giờ, chỉ còn duy nhất cánh tay trái là anh ta.
Lan Hề nghe xong, tự mình tìm kiếm thông tin liên quan trên mạng, tuy nhiên do Hải Thụy phối hợp, nên