Đường Ninh trong lòng đột nhiên sinh ra một loại cảm giác, có lẽ cô còn chưa thực sự nhìn ra sức mạnh cường đại của Mặc Đình.
Mặc Đình thấy tâm tư của cô lại trầm xuống, anh vón định mở miệng muốn nói gì đó, chỉ là lúc này, Mặc nhị gia lại bước vào phòng nghỉ, ánh mắt ngái ngủ nói với hai người: “Chà, tốc độ thắng cũng khá nhanh…”
Mặc Đình quay người nhìn về phía Mặc nhị gia, lúc này mới mang Đường Ninh đi đến trước mặt ông ta, nói với Đường Ninh: “Đây là chú hai.
Vừa rồi không có chính thức giới thiệu.”
Mặc nhị gia thừa dịp Đường Ninh còn chưa nói chuyện, liền kéo Mặc Đình sang một bên, nói với anh: “Cháu nghiêm túc?
Liền tìm một người mẫu nhỏ? Cháu đã nói chuyện với phía cha mẹ cháu chưa?”
Mặc Đình quay đầu nhìn lại Đường Ninh, trả lời Mặc nhị gia: “Sao vậy, chú hai vẫn cảm thấy không tốt sao?”
“Tất nhiên là tốt rồi.
Cô bé này trông cũng rất ngay thẳng thật thà.
Chú rất thích, nhưng mà còn bố mẹ cháu thì sao? Cháu dự định khi nào thì mới nói?”
“Xin chú hai giữ bí mật, còn chưa đến lúc.” Mặc Đình trầm ngâm đáp.
“Cháu đúng là giống hệt như cha cháu, luôn thích tỏ ra thần bí, mặc kệ mấy người vậy.” Mặc nhị gia xua tay, hoàn toàn không cho là đúng: “Chỉ là thật đáng, đã hứa hẹn xong bữa tiệc hòa giải, sau cùng Lương Tử vân là càng ngày càng lớn mật, nhưng cháu ngược lại hạ thủ lưu tình nha… Nháo xong sau này chú với lão già họ Quyền kia có còn gặp mặt nhau không đây?”
“Trong chuyện này, chú hai không phải đang rất tận hưởng à?”
“Biết là được rồi, nói ra thì còn gì thú vị nữa.” Mặc nhị gia nói xong, lại quay đầu nhìn về phía Đường Ninh: “Nếu không thì cháu dâu ăn cơm tối rồi hãy rời đi, chú chính là muốn hỏi, chú là người thứ máy biết chuyện này rồi?”
“Ông nội biết cháu đã kết hôn, thê nhưng không biết đối tượng là ai!”
“Kết hôn?” Mặc nhị gia che miệng lại: “Chú còn cho rằng hai người chỉ là mới thử sống cùng nhau.”
Mặc Đình giơ tay trái đeo nhẫn cưới lên, nhẹ giọng cười một tiếng: “Đã bốn tháng.”
“Vậy thì bữa ăn này càng cần phải ăn rồi.”
Mặc Đình gật đầu, trở lại bên cạnh Đường Ninh, nói với cô: “Chú hai muốn cùng chúng ta ăn cơm, có muốn đi không?”
“Cái này cần phải hỏi à? Đi thôi…”
Sau khi ba người họ rời khỏi, đã đến một khách sạn yên tĩnh gần đó.
Mặc nhị gia từ đầu đến cuối nhìn bộ dáng Mặc Đình bảo vệ vợ mình, thật sự cảm thấy có chút buồn cười: “Tiểu tử tốt, càng ngày càng có phong độ của chú hai cháu năm đó rồi, cưới vợ về ấy mà, chính là để thương yêu.”
“Cháu vân luôn không dám quên.” Mặc Đình thuận thế đáp lại.
“Cháu cũng đã ba mươi hai tuổi rồi.
Khi chú hai cháu ba mươi hai tuổi, con thứ hai đều đã có thể biết chạy nhảy rồi.
Cháu định khi nào có con?”
“Không cần vội.” Mặc Đình trước sau như một dụng ý không dụng lực”.
(*Thản nhiên không quan tâm) Đường Ninh nhìn hai người chú cháu ở cùng nhau, không biết có phải là do vấn đề di truyền hay không, cho nên Mặc nhị gia cũng đặc biệt thân thiết, cảm thấy người nhà họ Mặc thật sự rất dễ thương.
Thấy công việc của Mặc Đình làm không thông, Mặc nhị gia lại nói với Đường Ninh: “Cháu dâu, con đừng để thằng nhóc này quản quá nhiều nha, đừng có việc gì cũng nghe lời nó, tên nhóc này từ nhỏ đã rất biết lừa người.”
“Trong nhà cháu, vợ nói cái gì cũng đúng.” Mặc Đình khoác tay lên ghế của Đường Ninh, lông mày ngả ngớn.
“Tốt nhất là vậy.”
Đường Ninh cảm thấy hơi nóng cho nên cởi áo khoác ngoài, lộ ra chiếc sườn xám thêu trên người, lúc này Mặc Đình và Mặc nhị gia đồng thời sững sờ.
Mặc Đình thậm chí còn kế sát Đường Ninh nhẹ giọng hỏi cô: “Tại sao lại muốn ăn mặc gợi cảm như vậy này? Mặc cho ai xem?”
Mặc nhị gia ho nhẹ một tiếng, sau đó cười nói: “Tiểu Ninh rất biết lấy lòng trưởng bối nha, chỉ là rất dễ chịu, chú hai nhìn thầy con ăn mặc như vậy liền nghĩ đến vẻ đẹp của thím hai con năm đó, cho dù thế nào thì chú hai chúc phúc cho hai con.”
“Xem ra em hoàn toàn không cần lo lắng rồi, em với người nhà họ Mặc sống cùng nhau.” Sau bữa ăn Mặc Đình thấp giọng nói nhỏ bên tai Đường Ninh.
“Nhưng mà con cái…”
Trước đây hình như chưa bao giờ cân nhắc vấn đề này, bởi vì cô cảm thấy cô và Mặc Đình vừa mới kết hôn không lâu, thế nhưng khi nghe Mặc nhị gia