Tổng biên tập Lâm luôn muốn dựa vào sự việc của Đường Ninh để trở nên nổi tiếng nên ông ta vẫn cứ ẩn nhẫn chờ để đưa ra.
Nhưng ông ta hoàn toàn không ngờ rằng nhân viên cấp dưới lại không giữ được bình tĩnh, trực tiếp đưa những bức ảnh bí mật chụp Đường Ninh ở trang viên lên mạng.
Trong phòng làm việc ẩn náu, tổng biên tập Lâm nhìn nhân viên ngồi xổm dưới sàn, muốn trực tiếp nhai nuốt cậu ta: “Coi như tôi xui xẻo, sao lại gặp phải loại rác rưởi như cậu? Tôi nói cho cậu biết, nếu không phải cậu là em họ của tôi, tôi có thể khiến cậu trực tiếp rơi một tay ở đây! “
Người kia ôm đầu, cả người đều đang run lên, bởi vì bây giờ người của Hải Thụy đang tìm kiếm cậu ta khắp nơi.
“Mau thu dọn đồ đạc đi, cậu cho rằng Hải Thụy tìm cậu mắt bao nhiêu thời gian? Tôi nói cho cậu hay, để Hải Thụy tìm được thì sẽ không có kết cục tốt đâu, nên tốt nhất là cậu đi theo bên người tôi một tắc không rời.”
Đối phương cũng là nhất thời bốc đồng, bây giờ mới biết lợi hại, chân mềm nhữn bò dậy đi về phòng làm việc của mình thu dọn đồ đạc, mà tổng biên tập Lâm cũng tính trực tiếp từ bỏ căn cứ bí mật này.
Nếu không, bị Mặc Đình tìm ra, còn sống nổi không?
Trước đây Phương Dục quả thực chưa bao giò nghe nói về phòng làm việc Hoa Vinh này, thậm chí còn không được xếp hạng trong các phương tiện truyền thông lớn.
Nhưng Mặc Đình lại bảo tập trung chú ý, rất rõ ràng là, trong lòng Mặc Đình, cơ bản đã xác định chuyện này tránh không khỏi có quan hệ với người của phòng làm việc Hoa Vinh.
Nếu thật như vậy, một xưởng nhỏ như này, lại có thể dễ dàng lấy ra những tắm ảnh Đường Ninh hôn đàn ông, có thể thấy phòng làm việc này đã theo dõi Đường Ninh không phải một hai ngày.
Mà cùng lúc với việc ảnh Đường Ninh hôn người đàn ông bị lộ ra, Hoắc Thanh Thanh cũng gặp rắc rối.
IY, thương hiệu đồ lót hàng đầu trong nước thảo luận trước đó, tổ chức buổi ra mắt sản phẩm mới, mời Hoắc Thanh Thanh đi catwalk vị trí vedette.
.
||||| Truyện đề cử: Thần Cấp Ở Rể |||||
Theo quy định của hợp đồng, Hoắc Thanh Thanh chỉ mặc bộ nội y áp chót, nhưng lúc thực sự tiến hành tổng duyệt, đối phương lại yêu cầu Hoắc Thanh Thanh thay liên tiếp ba bộ nội y, đồng thời muốn tạo dáng chụp ảnh theo tư thế cố định của người phụ trách bên đối phương.
Hoắc Thanh Thanh lấy lý do quy định hợp đồng để từ chối đối phương, nhưng…
Lại bị đối phương quấn lấy, trực tiếp kéo cô ấy trước đám đông, bắt cô ấy tiền hành xong buổi tổng duyệt!
Theo địa vị của Hoắc Thanh Thanh, cô ấy khó có thể chịu được sự đối xử như thế này, nhưng đối phương có bối cảnh…
Dù là Hải Thụy cũng không định đặt vào trong mắt.
Ngay sau đó, Hoắc Thanh Thanh lại bị bôi nhọ, người tung tin trực tiếp gọi là giày rách, đồng thời chỉ trích Hoắc Thanh Thanh là người mẫu lại không làm việc của người mẫu.
bi Lúc Phương Dục nhận được cuộc gọi, Hoăc Thanh Thanh vân đang ở hiện trường, bị đối phương bóc lột, là trợ lý lén gọi điện thoại.
Sắc mặt Phương Dục tái xanh, nói thẳng với Mặc Đình về vụ việc này.
“Từ sau khi Quyền Diệp trở lại, rắc rối của chúng ta càng nhiều hơn.” Phương Dục nói với một số ý ám chỉ.
Đương nhiên, đây là kết quả việc thu thập thông tin từ đủ các thủ đoạn khác nhau của anh.
Quyền Diệp và người phụ trách IY từ lâu đã là bạn ở nước ngoài, nên anh ấy lo lắng không phải vì Hải Thụy, mà là vì Hoắc Thanh Thanh.
Mặc Đình đứng trước cửa sổ sát sàn liếc nhìn ra bên ngoài, sau đó xoay người lại, vươn tay bám số điện thoại của cha Quyền: “Lão Quyền…”
“Là Mặc Đình à… có chuyện gì vậy?”
Mặc Đình im lặng hai giây, sau đó cười nhẹ nói: “Nếu Quyền Diệp lại động vào đường giới hạn của tôi, thì tôi chỉ có thể phế anh ta.”
“Không biết Quyền Diệp lại làm chuyện gì khiến Mặc tổng không vui?”
“Tôi giống như đang nói đùa sao?” Giọng Mặc Đình đột nhiên trở nên vừa cứng ngắc vừa lạnh lùng, khiến người khác không khỏi sợ run lên.
Lão Quyền vừa nghe giọng điệu của Mặc Đình, biết chuyện này không thể qua quýt cho xong được, nên cuối cùng nghiêm túc gật đầu: “Tôi sẽ quản thúc Quyền Diệp.” Chỉ là để đe dọa thế hệ sau thế này, trong lòng cha Quyền ít nhiều cũng có chút tức giận, nhưng không còn cách nào, mặc dù ông ta thường xuyên đánh bóng sát mép bàn ngay dưới mí mắt Hải Thụy nhưng rốt cuộc vẫn không dám