Ánh mắt Tư Lãng liền tóe lửa, môi nhếch nhếch
"Nếu đây là góp ý thì tôi xin tiếp thu"
Mộc Ý Kỳ đang buồn ngủ lắm rồi, bị hai người này phá giấc bực chứ
"Này, thì ra tôi bị gọi xuống để xem tuồng sao?? Không rãnh, tôi bận ngủ rồi. Xin kiếu"
Đang quay lưng đi thì bàn tay của Tư Lãng nắm lại, lỡ tay kéo thì cả thân cô liền tiến vào lòng anh, hơi ấm từ mũi miệng cô phà nhẹ làm anh thêm lần nữa lại động lòng. Tim anh đập rộn, Ý Kỳ có thể nghe, anh thấy cô tính đẩy thì anh liền giữ lại thì thầm vào tai
"Nghe tôi nói, tạm thời em cứ qua đó giúp việc cho hắn, khi nào nhớ tôi thì chỉ cần một cuộc gọi từ em....tôi sẽ đích thân qua đón"
Biểu hiện không gắt cũng không dịu, thật làm cho cô khó chịu tột cùng. Bạch Tiếu Thiên nghiêng đầu nhìn
"Nói gì vậy?"
"Gì? Chỉ là căn dặn cô ấy làm việc cho tốt còn trả nợ cho tôi..."
Tiếu Thiên vẫy vẫy tay rồi đứng lên đi ra cửa
"Vậy cứ dặn tiếp đi, xong thì bảo cô ấy ra xe tôi chờ"
Đến khi đám người của Tiếu Thiên ra hết thì anh mới nói tiếp với Ý Kỳ, điều sắp nói có vẻ hơi tàn nhẫn chút nhưng buộc anh phải nói, anh phải khiến cô dằn vặt khó chịu thì anh mới vừa lòng, lúc cô từ chối anh thì anh đau lắm chứ, anh phải cho cô biết được cái cảm giác đau đớn như vậy.
"Những đêm đầu em không phục vụ tôi nhưng cứ xem như là chỗ tôi thỏa mãn, trả được một phần chín rồi đấy, tám phần còn lại cứ lo mà trả cho tôi. Còn chi phí học tập tôi sẽ lo, sẽ không thêm vào khoản tiền nào cả, giờ thì đi đi"
Trong lòng cô đang chiến tranh gay gắt, một bên là mừng dữ dội vì thoát khỏi căn nhà này, thoát khỏi con người độc tài ngang ngược. Bên kia thì có lẽ đã yêu anh rồi nên không muốn xa. Sau khi nghe anh nói cô cũng quay đi, vội vàng chạy ra chiếc xe đang chờ ở sân. Xe cô ngồi đi đầu, năm xe còn lại theo sau nối đuôi nhanh rời khỏi nhà Tần Tư Lãng. Trong lòng khó chịu như lửa đốt, tay nắm thành đấm cuộn chặt, anh mỉm cười được một lúc thì khuôn mặt liền chuyển sang thái độ tức giận
"Không nói một lời nào, không phẫn nộ, không van xin... Tôi không tin em không yêu tôi. Mộc Ý Kỳ"
Rõ tham lam, bên anh đã có nữ nhân tuyệt sắc, kĩ năng giường chiếu không hề tệ, lại còn là DJ giỏi và nổi tiếng nhất giới ăn chơi. Vậy mà anh còn muốn Ý Kỳ yêu mình. Mãn Huyên đứng bên cửa phòng hỏi xuống
"Cuối cùng cũng tiễn được ả ta rồi à?"
Tư Lãng chỉ "ừ" qua loa rồi cởi khoác vest, bình thản lên phòng.