Ngụy Lăng Thiên cho Đường Tiểu Yên một ánh mắt khinh thường.
Còn muốn nhắc anh điều kiện hợp đồng ở đây nữa cơ đấy.
Đây là gián tiếp kêu anh đừng phá hủy chuyện cô đang cắm sừng anh sao.
Cô đang mơ mộng cao quá rồi đấy.
Tuy chỉ là hôn nhân hợp đồng nhưng ngày nào còn chưa ly hôn thì ngày đó trên luật pháp cô vẫn là vợ anh.
Vậy thì đừng hòng gieo tiếng xấu hổ cho anh là bị vợ cắm sừng.
Đường Tiểu Yên trợn to mắt.
Anh có ý gì nữa đây.
Anh nói vậy là đang muốn làm gì anh không phải thật sự muốn công khai chứ.
Tuyệt đối không được nha cho dù cô và Trần tổng chẳng có gì với nhau, nhưng sau này cô cũng không muốn người ta biết cô là gái đã từng có một đời chồng đâu.
Cô đưa ánh mắt chắp tay trước ngực vẻ mặt cầu xin anh.
Anh có thể mang tiếng từng ly hôn cũng chẳng sau, bởi vì với thân phận của anh cho dù anh đã từng ly hôn tám trăm lần thì cũng có cô gái tiếp theo muốn làm vợ anh.
Còn cô chỉ có nước để móc meo cũng không ai để ý.
Cô đang sốt ruột lo lắng nào ngờ lại nghe được Trần tổng đã đáp lại.
"Anh có thể quyết định thân xác cô ấy nhưng liệu rằng có thể quyết định luôn trái tim cô ấy không?" Trần Vũ mỉm cười nhìn Ngụy Lăng Thiên.
Từ thái độ và cách nói chuyện của Ngụy Lăng Thiên anh đã chắc chắn giữa Ngụy Lăng Thiên và Đường Tiểu Yên có một quan hệ nào đó mà không thể cho người ngoài biết.
Anh có thể biết nếu anh muốn nhưng anh lại sợ phải biết được sự thật làm anh đau lòng.
Anh không muốn tình cảm vừa mới nhóm lên chưa gì đã bị dập tắt như thế.
Nhưng anh cũng không phải kẻ không biết liêm sỉ mà phá hoại gia can người khác, chỉ cần cô không yêu anh ta thì anh nhất định sẽ tự cho mình cơ hội.
Còn nếu cô yêu anh ta và anh ta cũng yêu cô vậy thì chỉ trách anh vô duyên bạc phước với cô thôi.
"Anh nói rất đúng tôi cũng không thể móc tim cô ta ra xem rõ được.
Nhưng..
thân xác quyết định tất cả không phải sao." Ngụy Lăng Thiên cười nham hiểm.
Đường Tiểu Yên càng nghe càng thấy hai người đàn ông này chắc chắn sẽ không chịu ai nhường ai đâu.
Nếu cứ nói thế này thì đến ngày mai có lẽ cũng chưa xong.
Cô khó xử không biết phải làm sao vô tình liếc nhìn về phía Ngụy Lăng Thy.
Vậy mà Ngụy Lăng Thy lại có vẻ mặt hưng phấn như đang xem kịch, khóe miệng cô giật giật.
Cô em chồng này đúng là cạn lời thật sự.
"Lăng Thy này, em có bạn trai chưa? Trần tổng tốt như thế em có muốn suy nghĩ làm quen một chút không?" Đường Tiểu Yên nhanh chóng đánh lạc hướng đề tài của tất cả mọi người.
Và rất may cô đã thành công.
"Chị..
Tiểu Yên, em chưa có bạn trai nhưng em không có sở thích lột mặt nạ đâu." Ngụy Lăng Thy dửng dưng trả lời.
Đường Tiểu Yên chớp mắt khó hiểu, cô nói vậy là có ý gì nữa.Lột mặt nạ gì ở đây nữa.
Hai anh em nhà này bây giờ cô mới phát hiện ra điểm chung.
Cả hai điều nói chuyện làm cô khó hiểu.
Cô nào biết ý câu nói của Ngụy Lăng Thy chính là đang ám chỉ Trần Vũ là kẻ hai mặt đâu.
Bên ngoài vui vẻ mỉm cười như thế tuy nhiên bên trong chắc chắn là một bụng âm mưu.
Cô đến từng tuổi này không biết trải qua bao nhiêu hạng người rồi.
Có hạng người nào mà cô không nhìn ra.
À cũng không đúng là trải qua phải nói là nhìn thấy mới đúng nhỉ.
Cô đi khắp năm châu bốn bể rồi, da đen da trắng gì cô đều rành cả.
Trần Vũ khẽ liếc mắt nhìn Ngụy Lăng Thy rồi nhếch mép.
Cô gái này bây giờ lại còn ám chỉ mắng anh luôn rồi.
Nhưng anh có làm gì sai mà hai anh em Ngụy Lăng này lại nhìn anh như nhìn kẻ thù vậy.
Không đúng vốn dĩ anh ta đã coi anh là kẻ thù từ bốn năm trước rồi.
"Cô cũng tốt tính nhỉ định làm bà mai nữa sao? Nhưng nếu cô để phó tổng Quách biết được chuyện này thì..
cô lo mà đơn đồ ra khỏi công ty đi là vừa." Ngụy Lăng Thiên cười lạnh.
Thấy không thể vào tay mình liền truyền sang bên cạnh sao.
Cô cũng biết thời thế quá nhỉ.
Nhưng nếu để Quách Nhạn biết thì cô ta chết chắc rồi.
Dám làm mai người yêu nhỏ của cậu ta cho người khác.
Cậu là anh trai mà còn chưa từng dám bắt ép con bé cho ai đây.
Bình thường Quách Nhạn có thể hòa đồng dễ chịu thế nhưng khi đụng đến nhược điểm của cậu