Đường Tiểu Yên kinh ngạc.
Em trai cô đang nói gì thế.
Cô thích anh ta, anh ta là ai? Cô thích ai được chứ? Cô suy nghĩ một chút thử xem Đường Tiểu Bắc đang nói ai.
Cuối cùng cô nghĩ đến một cái tên duy nhất.
Chỉ có thể em trai cô đang nói đến anh ta thôi.
Chắc chắn em trai cô cũng hiểu lầm cô hy sinh bản thân chắn đạn cho anh ta đây mà.
Tự nhiên xui xẻo lại trở thành nữ anh hùng trong mắt người khác.
Trong khi bản thân lại chẳng phải cố tình làm như vậy.
Đường Tiểu Yên cũng chẳng muốn giải thích rõ việc này vì dù sao hiểu lầm này chỉ có lợi cho cô.
Riêng em trai cô thì cô lại không muốn che giấu.
Vì vậy cô kiên nhẫn kể lại toàn bộ mọi chuyện diễn ra hôm đó cho Đường Tiểu Bắc nghe.
Sau đó nhìn xem phản ứng của cậu.
Đường Tiểu Bắc kinh ngạc nhìn Đường Tiểu Yên.
Hóa ra mọi chuyện là như vậy, không phải chị ấy vì yêu nên hy sinh bản thân mà chỉ là vô tình bị người ta chen lấn xô đẩy.
Sau đó lại thành ra hiểu lầm như thế.
Vì cô nghĩ cũng chẳng có hại gì cho chị ấy nên chị ấy mới không giải thích.
Nhưng như vậy có phải là xấu tính lợi dụng ân tình của người khác quá không?
"Chị à, chị thật sự không có tình cảm gì với anh ấy thật sao? Em trông anh ta cũng đẹp trai, lại có tiền giống như mẫu người lâu nay chị mơ ước quá rồi còn gì, sao chị lại không rung động vậy?" Đường Tiểu Bắc hỏi luôn ra thắc mắc trong lòng của mình.
Đúng thật là mẫu người như Ngụy Lăng Thiên chính là hoàng tử trong mộng của cô.
Tuy nhiên với người khác cô có thể gục ngã nhưng với anh ta, cô chỉ có thể tiếc mạng của mình quá dài nếu bắt đầu yêu anh ta.
Anh ta tất cả đều hoàn hảo chỉ cần anh ta đừng mở miệng nói chuyện.
Tuy nhiên bởi vì Đường Tiểu Bắc chỉ gặp mặt các thấy được vẻ ngoài của anh ta thôi, chưa nhìn thấu được sự thâm độc bên trong cho nên mới có thể suy nghĩ như vậy.
Cô thở dài còn một chuyện càng đau lòng hơn anh ta là giới tính kia, thì làm thế nào còn có cửa ngõ cho cô vào.
Đột nhiên cô giật mình nhìn Đường Tiểu Bắc.
Em trai cô đẹp trai như vậy, đẹp trai hơn cả thư kí Giản của anh ta.
Lại còn là tiểu thịt tươi xanh ngon nữa.
Lỡ như anh ta thấy được em trai cô sau đó thích em trai cô thì sao.
Không được, tuyệt đối không được.
Em trai cô chính là người nối dõi của nhà họ Đường, nòi giống sao này của nhà họ Đường trông cả vào cậu.
Nếu cậu bị anh ta bẻ cong thì biết phải làm sao.
"Anh ta vẫn chưa gặp em lần nào phải không? Nghe chị dặn đây, tuyệt đối cách xa anh ta ra mười mét cho chị.
Thấy anh ta đi đường này, em phải đi đường khác cho chị.
Nhớ rõ chưa hả." Đường Tiểu Yên bỗng nhiên trở nên nghiêm túc.
Đường Tiểu Bắc khó hiểu tuy không biết là chuyện gì xảy ra.
Tại sao chị của cậu lại đột nhiên nói như thế nhưng cậu vẫn gật đầu đồng ý.
Tuy nhiên cái gật đầu qua loa của Đường Tiểu Bắc lại chẳng vừa lòng Đường Tiểu Yên.
"Em cố gắng đừng chạm mặt anh ta cho chị.
Chỉ cần qua vài ngày nữa sẽ kết thúc hợp đồng, chị em ta sẽ rời khỏi nơi này." Đường Tiểu Yên lại làm vẻ mặt trầm trọng.
Từ nhỏ em trai cô đã xuất sắc hơn cô về mọi thứ.
Từ nhan sắc đỉnh cao cho đến IQ hơn người.
Tuy cô cũng thông minh học cũng tốt nhưng số với cậu lại chẳng có gì đáng để khoe.
Nhiều lúc cô cũng không biết có phải cô không phải con ruột của ba mẹ cô không? Sao lại có sự khác biệt xa như vậy.
Mẹ cô là mỹ nhân tại sao cô lại không giống bà một chút xíu nào chứ.
Cứ như là phiên bản lỗi gen của ba mẹ cô vậy.
Còn em trai cô lại thừa hưởng hết tất cả.
Có công bằng không chứ.
"Chị muốn em nghỉ học ở đây.
Sang nơi khác bắt đầu lại em không trách chị chứ?" Đường Tiểu Yên xấu hổ hỏi Đường Tiểu Bắc.
Cô sợ cậu sẽ phản đối.
Vì sao cậu cũng đã học đại học ở đây rồi.
Lúc đầu cô dự định sẽ chia