Bá Long đi được một lúc thì hắn trực tiếp nhảy lên nóc một ngôi nhà ven đường, hắn thấy mình nên di chuyển trên này cho nhanh vừa an toàn thêm chút ít.
"Ồ, qua kia vậy" Bá Long mắt sáng lên nói, phía trước có một tiệm tạp hóa khá lớn, hắn duy chuyển lại gần rồi nhảy từ nóc nhà xuống đất, cẩn thận nghe ngóng một chút, tuy cảm ứng hắn khá tốt, nhưng hắn hiểu, hắn mạnh, nhưng không vô địch, lần trước bước vào quán rượu đã cảnh tỉnh hắn, nếu cứ buôn lỏng tâm tư ra thế nào cũng gặp nguy, không sớm thì muộn.
"Thật yên tĩnh, không biết..."
Đoàng...........
Hắn còn đang suy tư thì giật bắn mình lên, vì một tiếng sấm, ít nhất cũng lớn gấp 4 lần tiếng sấm bình thường ấy.
"Nhanh thế đã tới, chết tiệt" Bá Long nhìn bầu trời cuồng cuộn mây đen, lấp lé vài ánh chớp kèm theo nhưng âm thanh lợp bợp do tĩnh điện vang lên dữ dội.
Không nghĩ nhiều hắn ngay lập tức bỏ qua cái cửa hàng mà hướng về hướng xưởng gỗ chạy về thật nhanh.
Chạy một lúc cũng về tới, hắn chạy thẳng vào phía trong rồi gọi mọi người ra.
"Nơi này không đủ vững chắc, có thể không trụ được qua cơn siêu bão này được, bây giờ mọi người nhanh chóng chuyển một số đồ dùng cần thiết với tý lương thực lên xe tải đi, chúng ta đi vào gần khu dân cư để tránh bão, hy vọng trong đó sẽ trụ qua được vài cơn lốc xoáy khổng lồ" Bá Long phổ biến cho mọi người rồi ngay lập tức cùng mọi người chuyển đồ lên xe tải, ai nghe tới 4 chữ lốc xoáy khổng lồ đều xanh mặt.
Sau vài phút mọi người cũng đưa đồ dùng cần thiết với chút lương thực đủ vài ngày lên xe, tuy gấp gáp nhưng Bá Long cũng không quên lấy theo vài bình nước lọc.
"Nhanh nhanh nhanh" Bá Long hét lên khi gió đã nổi lên dữ dội, có thể thấy rõ sự nghiêm trọng trong mắt hắn.
Mọi người vừa lên xe hắn đã đề máy lên phóng đi với vận tốc tối đa hướng trung tâm thành phố, nếu cứ ở phía ngoài ngoại ô thành phố như thế thì bọn họ có thể dễ dàng bị những cơn gió điên cuồng cấp 25 thổi bay lên trời, hiện tại chưa ai đủ khả năng để rơi từ độ cao trên 50m xuống đất mà không liệt giường cả.
Vù..............vút............
Từng cơn gió lạnh buốt thổi với vận tốc khủng bố va mạnh vào thành xe bờm bộp, mọi người bên trong thùng xe thôi cũng thấy lạnh rồi, Bá Long đang chật vật lái chiếc xe tải đi đúng hướng, nếu người thường lái thì sớm lật xe rồi.
Vừa than trời tại sao cho hắn cơ hội sống lại nhưng cứ hành hắn liên tục, vừa cố banh mắt ra để nhìn đường cho rõ, tuy chân ga đã nhấn tối đa nhưng bây giờ xe cũng chỉ chạy nhanh hơn đi bộ thôi, liên tục mấy lần trượt bánh xém lật xe nhưng Bá Long đều ổn định lại xe được, tên Minh bên cạnh cũng liên tục cắn răng cầu trời cho bọn họ qua được cánh đồng này, xung quanh chỉ có cỏ dại mọc rất dầy và cao, nhưng đối mặt với những cơn gió này cũng đã sớm nằm rạp xuống hết rồi, đột nhiên từ đâu có một ánh lấp loé phản chiếu chút ánh sáng vô tình rơi vào nhãn cầu Bá Long, lông tóc hắn dựng đứng lên như mèo xù lông vậy.
RẦM.......KẺNG......XOẢNG...............
Bá Long trực tiếp đá văng cánh cửa xe ra, hắn không phải đá vào nơi khoá mà là gần bản lề của cánh cửa xe, cú đá ngay đây khiến cánh cửa văng ra thật mạnh, mà Bá Long cũng nhanh như chớp chụp lấy nó rồi như u linh bắn mạnh ra hướng trước xe phóng tới, vừa đi ra gần 5 mét cách đầu xe thì hắn đã lấy cánh cửa này chắn trước mặt, vừa giơ ra chân chưa chạm đất thì đã có một thứ to lớn chém mạnh vào, đây là một tấm tôn lợp máy nhà xưởng nào đó, nó dầy hơn mấy lần tôn nhà dân, vừa to vừa nặng, còn đang xoáy mạnh, cú va chạm khiến Bá Long va mạnh lên mui xe, cú va chạm này làm cho kính xe vỡ nát, tấm tôn cũng lệch hướng bay xéo lên gần chạm vào thùng xe rồi bay đi mất, tên Minh còn chưa phản ứng kịp đã thấy Bá Long lần nữa bay đi, nhưng không phải do Bá Long muốn bay mà là hắn đang choáng váng không kịp làm ra hành động đu bám lại nên bị gió lốc cuống lên bay vào không trung.
Chiếc xe mất lái liền có dấu hiệu nghiên ngã, thêm kính chắn gió và một bên cửa không còn khiến tình hình càng thêm tồi tệ, tên Minh cố chống chọi lại những cơn gió lạnh thấu xương và lực đẩy của gió để nhảy qua ghế lái đang trống không, hắn cũng biết đôi chút về lái xe này, tuy hắn đang hoảng vì không biết Bá Long đang bay về đâu nhưng lý trí cho hắn biết mình cần làm những gì, và hơn hết hắn luôn có một niềm tin, một niềm tin rằng Bá Long sẽ không sao...............
--------------------------------------------------
11h 30p, đã là ngày thứ sáu kể từ ngày mạt thế giáng lâm, đêm qua là một cơn bão khủng khiếp nhất trong lịch sử nhân loại, hơn 1/3 kiến trúc nhân loại đã bay màu, nếu nói 5 ngày sau mạt thế, con người vẫn còn sống 4 phần, thì bây giờ cũng không quá 2 thành con người còn hiện diện trên trái đất này, biết bao nhiêu gia đình không bị tang thi lây nhiễm nhưng đêm vừa qua đã quét sạch không còn chút dấu vết, những hạt mưa đêm qua đã mang theo phần lớn bụi do thiên thạch rơi để lại trên khí quyển, ánh mặt trời lần nữa sưởi ấm bề mặt hành tinh đang chết dần, lượng sinh vật sống cũng đã giảm mạnh, nếu những ngày đầu mạt thế thì mặt đất vẫn có khả năng cho một số loài thực vật bậc thấp biến dị có khả năng sinh trưởng thì bây giờ, chỉ có những loài cây thân gỗ cường hẵn sinh tồn và một số loại cây có sức chóng chịu mạnh mẽ mới còn trụ lại được, một số ít nhân loại còn sống sót đang dần thích nghi và cố gắng sinh tồn.............
Thùng........thùng........thùng.........
Bên ngoài rìa một thành phố nào đó đang vang lên từng tiếng động nặng nề.
BUNG....LEN CEN LEN CEN......
"Từng người một thôi, nhanh lên nào..." một giọng nam yếu ớt vang lên.
"Giúp tôi một chút, cậu ấy không đi được rồi" một giọng nữ thiều thào nói.
"Vào kia trú tạm đi...." một người khác chỉ về một góc nào đó, nơi đó có một ngôi nhà hai tầng đang chễm chệ giữa những đống đỗ nát xung quanh.
"Này này, cậu ấy ngất rồi, nhanh nhanh, giúp tôi