"Nè chú chỉ cho, bên trái này là khu bán thịt cá tươi sống, ở giữa là đồ đóng hộp, các loại bột, gạo, nếp và có cả đồ ăn vặt, còn bên phải là khu bán đồ lưu niệm, đồ chơi, có cả đồ điện tử và đặc biệt là thuốc đông y"
ông chú tên là Tuấn vừa chở Bá Long vừa chỉ trỏ vô khu chợ to đùng gần 1 km vuông trước mặt.
"Vậy à, cảm ơn chú nha, tí có gì đợi con về chung với nha'
"À ừ, tí tao mua xong tao chờ ngoài chỗ để xe, mày ra mau nha"
các bác tự hỏi là tiền đâu hắn đi chợ à? bố mẹ hắn thật ra đi ra nước ngoài làm rồi, mỗi tháng gởi về 20 tr cho hắn, tiết kiệm từ năm lớp 5 tới giờ thì củng hơi bị giàu đó nha, nên hắn đem hẳn 10tr đi dạo chợ luôn
khi vừa xuống xe hắn ko đi vô bên phải mà trực tiếp đi vào giữa chợ luôn, 2 bên đường đi có rất nhiều sạp bán hàng, nào là gạo thì vô cùng nhiều người bán 2 bên luôn, rồi thì bột mì, bột bắp(ngô), bột gạo,v..v...
hắn ta đi vô tận cùng khu chợ mà chưa mua thứ gì, chỉ nhìn mấy sạp hành và tính toán thôi, tới khi gần ra ngoài phía bên kia thì hắn mới quay lại và mua, bột mì 500g, bột bắp 500g, bột gạo 500g, bột ngũ cốc 500g, muối bột 500g, và 1 vài loại phụ gia thực phẩm, và khuôn làm đậu hũ (đậu phụ)
tổng cộng hơn 300k thôi.
Mua xong cái đám hỗn tạp này hắn ta lại qua khu bên phải để mua 1 ít vị thuốc đông y (là chỉ có 1 loại thuốc chưa trộn lẫn với nhau ấy) với 1 bộ kim bạc châm cứu (ngân châm)
mua xong hắn đi ra thẳng tới chỗ để xe thì thấy chú Tuấn chờ sẵn ở đó rồi.
"Chú đợi con có lâu không"
"À tao mới ra thì mày tới đó"
"Thôi mình về à quên, chú còn đi đâu không, nếu có công việc thì chú đi trước đi"
"Thôi tao về luôn tí còn ra ruộng nữa, lên xe đi con"
"Dạ" hắn nói một tiếng rồi lên xe luôn.
khi gần tới nhà hắn thì chú Tuấn dừng lại.
"Nhà chú ở đây nhà mày ở đâu"
"À, tằm 100m nữa tới nhà con rồi, con đi bộ cũng được"
"Ừ về đi, tao đi công chuyện cái"
2 người tạm chia tay, hắn ta đi bộ về nhà dưới cái nắng 12h thì đổ mồ hôi đầm đìa, về tới nhà đặt cái giỏ xách xuống bàn trong bếp thì hắn phóng ngay lại tủ lạnh lấy 1 chai nước suối lạnh tu 1 hơi nữa chai.
trên lầu thì Tú linh với Như Quỳnh đang dùng máy tính của hắn để lên mạng thì nghe được âm thanh lạ nên cũng tăng cảnh giác và mon men theo cầu thang đi xuống dưới lầu, khi thấy hắn thì cả 2 mới thở phào nhẹ nhõm hỏi.
"Về rồi à Long, tụi tui không biết ong khi nào mới về, cứ tưởng ông đi tới chiều luôn"
Như Quỳnh nói bằng giọng như đang giận dỗi vừa chạy lại túi đồ hắn mua về mở ra xem.
"AAAA...
ông buôn ma túy à"
Như Quỳnh khi nhìn vô vỏ xách không nhịn được la lên.
"Ma túy cái đầu cô á, nghĩ cái gì vậy, là bột thôi mà"
thật ra ai nhìn vô trong túi của hắn thì cũng nghĩ là hàng cấm thôi, vì nó có từng bịch mà còn 4-5 bịch nữa, ai mà chã hiểu lầm chứ.
"Bột gì thế, sau mà mua 4-5 bịch vậy?" Như Quỳnh vẫn còn chưa hết tò mò.
Cái gì thì tí biết ngay thôi, giờ thì đi chơi đi để tui tập trung mà nghiên cứu, khoản 5h chiều thì xong thôi, à mà bọn kia đi đâu rồi, sao không thấy.
"À, bọn kia đi chuẩn bị rồi" Như Quỳnh nói vừa bỉu môi.
"Chuẩn bị gì cơ" hắn nghi hoặc.
"Anh bị ngốc hay giả ngốc vậy? 10 ngày nữa hết hè rồi còn gì, tất nhiên là chuẩn bị sách vở rồi"
Cái gì!!!!
hắng ngây người và nghĩ.
"gì chứ sắp vào học rồi sao, chỉ còn 24 ngày là mạt thế xảy ra rồi, à nhớ rồi, kiếp trước thì mạt thế xảy ra khi mình còn trong kí túc xá nam, mình kẹt lại gần 1 tháng thì 1 băng nhóm đến cứu và phải sống trong trại tập trung, đó là những tháng ngày kinh khủng nhất đời mình"
thấy hắn ngây người thì Tú Linh và Như Quỳnh khều nhau cười trộm.
"Anh có sao không đấy, nghỉ hè xong rồi quên luôn đi học rồi à, lớp trưởng mà kì thế" Tú Linh trêu hắn.
"A, à không có, anh đang nhớ lại năm trước thôi ha ha, tại anh quên mất là sắp vô học thôi, nhớ lại giật mình vì mới đây đã vô học rồi"
"Ha ha ha kệ ổng đi Linh ơi, tui với bà lên lầu để ổng ở đây nghiên cứu gì đi"
nói xong thì Như Quỳnh