Kết giới được tháo bỏ, bóng dáng Hà Lạc ngồi dậy lập tức hiện ra.
Lưu Hồng An đang thao thao bất tuyệt như bị bóp chặt cổ, đột nhiên im bặt.
Cậu ta cứng đờ đảo mắt, tầm mắt ngơ ngác nhìn chằm chằm Hà Lạc, trở nên cực kỳ yên tĩnh.
Nhóm giáo viên cảnh giác nhìn cậu ta, chú ý tới tầm mắt, theo đó nhìn qua, vừa nhìn đã thấy thiếu niên chống tay lên giường ngồi dậy.
“Anh Lạc tỉnh rồi!” Hai người bạn cùng phòng vui mừng bổ nhào vào mép giường hắn, vươn tay sờ tới sờ lui trên người Hà Lạc: “Sao rồi sao rồi? Có khó chịu chỗ nào không? Đau ở đâu không?”
Đôi mắt bén nhọn của Tạ Dục Nguyên liếc xéo qua, âm khí vô hình bùng lên, luồng khí như châm vừa lạnh vừa cóng dừng trên người kia, hai người la oai oái nhảy lên rụt tay về.
Tạ Dục Nguyên hài lòng thu âm khí lại.
“Hét gì mà hét? Bạn Hà vừa tỉnh, để người ta nghỉ ngơi cho khỏe.” Giáo viên cố vấn cười nói, quan tâm hỏi Hà Lạc: “Em thấy sao rồi? Ổn hơn chưa?”
“Ổn hơn nhiều rồi ạ, cảm ơn thầy đã quan tâm.” Hà Lạc cười nói, ngoại trừ cảm giác vô lực và cơn đau nho nhỏ thì không còn gì đáng ngại, thật ra hắn không hiểu mình bị gì, ký ức cuối cùng là khuôn mặt sưng đỏ đau nhức, có lẽ Lưu Hồng An giở trò, nhưng tình trạng bệnh cụ thể thì không biết.
Nghĩ vậy, hắn vội vàng sờ lên khuôn mặt tuấn tú của mình, làn da bóng loáng mềm mại trơn trượt, không đau.
Hử?
Hắn nhướng mày, ánh mắt nghi hoặc chuyển sang Tạ Dục Nguyên tàng hình đứng một bên, đối phương đáp lại hắn bằng một nụ cười trấn an khiến Hà Lạc hơi yên tâm.
Hai người bạn cùng phòng ấm ức ngồi co một bên, nhỏ giọng lẩm bẩm khẳng định vừa có người chích bọn họ hai cái, ra tay ác như Dung ma ma, chỉ tiếc không ai thèm quan tâm bọn họ, còn mỉm cười nguýt họ một cái.
Ấm ức nhưng không nói được.
Cả hai ôm nhau khóc rưng rức.
Mấy giáo viên có tuổi luôn quan tâm Hà Lạc vây quanh hắn, từng người trong nhóm người già đáng yêu xụ mặt dạy hắn phải yêu quý cơ thể mình, dù là thanh niên cũng đừng cố quá v…v… Hà Lạc đều gật đầu đồng ý, khi đối diện với những lời quan tâm tốt đẹp của họ, ánh mắt cũng trở nên vô cùng tin tưởng tôn kính.
Trong lòng Tạ Dục Nguyên đang lơ lửng lại nổi lên chút dao động nho nhỏ, ánh mắt lạnh nhạt nhìn mấy người có tuổi mang theo sát ý bị kiềm chế.
Y chịu ảnh hưởng của oán khí đã lâu, sớm đã hình thành tính sát phạt quyết đoán, phàm có người khiến y bất mãn, kết quả cuối cùng đều sẽ vô cùng thê thảm.
Trước đây có nguyên tắc làm điểm mấu chốt, chỉ có kẻ đầu cơ trục lợi mới nhận