Thời gian mang thông tin về hơi muộn, hắn mặc dù muốn cho nhân viên của mình mang cái máy điện tín đi để cho truyền tin nhanh chóng.Nhưng cái cảnh 1 kẻ có cái hộp kì lạ lại còn ấn nút phát sáng thì sẽ bị đám quan quân để ý.
Chưa kể cái hộp có nhiều thiết bị cơ khí cũng như bằng sắt tốt hơn bất kì loại nào thời cổ đại.
Dù nó được đặt trong hộp gỗ ngụy trang nhưng chắc chắn sẽ bị kiểm tra, lúc đấy với lòng tham đám kia sẽ tịch thu và lấy mất, chỉ cần chúng cho 1 thợ rèn có kinh nghiệm thì chắc chắn chúng nghi ngờ cái hộp và tiến hành lùng sục bắt bớ.
Tin tức về quân Tùy lại lấy từ thành Phiên Ngung , kinh đô cũ của nhà Nam Việt Triệu Đà Bân chưa thiết lập được trạm tình báo nơi đây nên bắt buộc phải có người mang tin từ đây về thành Long Biên, rồi từ Long Biên đánh điện về cho hắn .
Bân muốn tất cả các thành của từ Lĩnh Nam đổ Xuống phải thiết lập 1 trạm tình báo điện tín, tuy nhiên vì mục tiêu đầu tiên là Giao Châu nên hắn đã bỏ qua các thành từ Hà Giang đổ xuống.
Bân thấy sự sai lầm của mình trong việc chậm trễ thông tin tình Báo, tình báo kịp lúc luôn giúp người lãnh đạo đưa ra quyết định đúng đắn.
Chính vì thế mà hắn quyết định cả Lĩnh Nam thời gian này có vẻ không tiêu nhưng giữa năm sau thì bắt buộc tất cả các thành lớn, trung tâm chính trị văn hóa tại Lĩnh Nam phải có 1 trạm.
Còn nguồn thông tin có thể mua, vì hiện tại hắn không có người thẩm thấu vào các vị trí, nên đành để giá cao mua tin.
Việc đào tạo vẫn liên tục diễn ra, các lớp tình báo cấp tốc 3-6 tháng hoặc 1 năm vẫn liên tục với độ tẩy não cao, lúc này sẽ có người.
Những thanh niên lão làng trong ngành tình báo của lão Lâm đào tạo từ trước sẽ được làm lãnh đạo nhóm tình báo này ở mopoix tòa thành.
Nhiệm vụ của họ chỉ là lấy tin và báo về, sẽ không có bất kì động tác nào làm hại đến đối phương để tránh nghi ngờ.
Những người lấy tin phải hết sức tham gia vào các cuộc thanh trừ nội bộ của các thương đoàn, các gia tộc, cường hào địa phương để lkeo cao và lấy vị trí tin tưởng.
Hắn sẽ không làm hại lợi ích bất kì gia tộc nào ít nhất trong 5 năm tới, với hệ thống điện báo thì hắn có thể giảm 1 nửa nguy cơ bị lộ các đầu mối tình báo vì bọn hắn không chuyển bất kì người nào hay mảnh giấy cũng như tin nhắn cho người nào hay con chim nào ra ngoài báo tin.
Dù trong thành hay trong nội thành gia tộc, thành bảo bị giới nghiêm thì bọn hắn vẫn có thể truyền tin ra bên ngoài mặc dù ở trong phòng cả ngày.
Vì vậy mà bọn hắn có thể bớt lo nguy cơ lộ thân phận.
Hiện tại hắn còn chưa xây dựng xong mạng lưới tình báo toàn giao châu này, do thiếu nhân sự cũng như chưa có thân phận thích hợp dể làm.
Nhiều vị trí các gia tộc để người trong nội tộc làm, muốn vào cần thời gian và sự tin tưởng.
Vì vậy mà lão Phần được hắn làm các trạm kinh doanh nhỏ lẻ gần các nơi dễ lấy thông tin như quán rượu, nhà các quan quân, các hào môn gia tộc lấy thông tin thông qua việc cài người lắp máy ghi âm,số lượng người có thể dùng các thiết bị đặc biệt rất ít, đạo tạo rất lâu , toàn những thằng được 2 năm.
Chưa kể hắn còn phải lập những quán rượu, nhà hàng để có được những thông tin nhanh nhất thông qua máy móc hiện đại, chả ở đâu có thông tin tốt và nhiều thông qua bát rượu cả, dù bảo mật mức nào.
Chả ai nghĩ cái phòng không có ai ngoài các đại lão phong kiến, người canh rầm rập bên ngoài nội bất xuất ngoại bất nhập 1 con ruồi không lọt lại có thí bị họ chưa bao giờ nghĩ nó có trên đời đang từng giây 1 truyền lời nói, hình ảnh của họ cho 1 nhóm người nào đó ngồi ghi âm và ghi chép những thứ bí mật.
Chưa kể Bân còn lập hẳn 1 ban tình báo về kinh tế, giúp cho hắn có thopong tin dẽ dàng để kiếm tiền cũng như thao túng nền kinh tế.
Chưa kể từ thông tin kinh tế liên quan đến xuất nhập khẩu, hàng vào hàng ra, cái nào dự định mua nhiều ít bằng phương thức nào, họ có thể suy luận những diễn biến về quân sự cũng như nhân sự quan lại.
Từ đó có những phán đoán tình báo chính xác, để cho phe mình có thời gian chuẩn bị trước khi sự việc diễn ra.
Như thời chống Pháp,Mĩ các loại mặt hàng nước ta sản xuất được thông qua tư bản trong nước, được các công ty trong nước, nước ngoài, hoặc khách hàng khác mà đặt hàng với số lượng lớn.
Tình báo mình biết được, họ sẽ xem hàng đấy có thể làm với mục đích gì, có thể sử dụng trong quân sự hay không , từ đó có thể suy đoán ra có hoạt động quân sự lớn hay không, có lập thêm cái đồn bốt nào hay không.
Mấy năm qua hắn xây dựng tất cả mọi thứ với sức lực của 1 mình hắn vì chả có ai đủ trình độ ngoài hắn , nhất là về máy móc cũng như khoa học kĩ thuật.
Hiện tại công Việc dã nhẹ hơn do trong vài năm vừa qua đủ 1 người tốt nghiệp cao đẳng, hắn cũng đã giao nhiều việc cho nhiều người ở dưới, hắn quan tâm cái nào nặng nhẹ tùy tình hình nên hắn có vơi bơts công việc và tập trung sức lực vào các việc quan trọng.
Quả ngọt của hắn đầu tiên là sau 8 tháng lao dộng miệt mài cũng như viện trợ liên tục, 3 cái cửa cảng đã hoàn thành xong công việc.
Ruộng muối hoàn thành, cảng ok, lão Phần đã cho người mua tàu mua nô lệ biết đi biển, đã thiết lập xong đội tàu, nhân viên mới đã biết việc , không bị say sóng, tất nhiên là kinh nghiệm đi biển vẫn còn non lắm phải đi liên tục đào tạo thêm vài năm mới có người hợp cách vừa làm thủy thủ, vừa làm lính.
Từ giờ hắn có thể mua bán thoải mái mà không sợ lộ bí mật, bởi vì thương đoàn này của hắn là thương đoàn thứ 4 sau 3 thương đoàn lục địa.
Bọn này chuyên buôn bán trên biển với 2 người lãnh đạo 1 trưởng , 1 phó.
Phó làm thuyền trưởng 3 tàu buôn, trưởng thì là 1 tay thương nhân người Việt 30 tuổi từng có 1 thương đoàn mấy chục người, bị đám người gia tộc lớn hại đến táng gia bại sản.
2 tên này được tẩy não trong 1 năm và được đào tạo tàu biển trong suốt 8 tháng qua.
Tuy là tàu đáy bằng nhưng được cái trọng tải cũng được, thuyền chở toàn thứ quý nhưng được cái giá trị cao nên dù mang không nhiều hàng như tưởng tượng nhưng cũng có thể mang về đống tiền.
Bân chỉ dám đặt 3 tàu chuyên dùng buôn bán ở các nơi khác nhau , hắn sợ lộ cũng như sợ các nơi đẻ ý.
Mặc dù là tàu cũ đã dùng vài năm nhưng sửa lại vẫn ngon chán.
Hắn cũng đã cho người vào Quảng nam mua tàu của Champa, họ dang rất cần hàng hóa, vàng bạc dể mở rộng lãnh thổ xuống phía nam cũng như chuẩn bị cho cuộc trở lại phương Bắc.
Vì vậy khi người của Bân xuống đấy mua tàu cũ đã dùng vài năm của hải quân champa cũng như của các quý tộc mà không mặc cả thì họ bán luôn và ngay, 1 nửa dùng vàng, 1 nửa dùng lương thực hoặc muối, hoặc quặng sắt.
Hắn đã mua 5 tàu như vậy để tham gia vào thương đoàn thứ 4, đang cho người của mình vào học lái và tập làm quen, cũng như bao luôn phí sửa chữa.
Giờ thương đoàn của hắn là khách hàng quen thuộc của champa rồi, được phép cho người buôn bán tại Champa với nhiều loại mặt hàng trong đó có phôi sắt mà đám học việc xưởng rèn làm ra, muối lậu từ căn cứ ven biển với thành quả đầu tiên cách đây 2 tháng.
Tuy chất lượng đối với Bân là còn xấu , không bằng muối thô ngày trước mẹ mua về ướp lòng gà, lợn hay rửa hoa quả, nhưng với thời đại trước năm 1000 thì nó là báu vật vì không có loại muối nào trắng đẹp như thế.
Có 1 điều Bân và rất nhiều người hiện đại là cứ nghĩ là lấy nước biển cho chảy vào ruộng là xong.
Tùy từng vùng biển có