Cuộc chiến của hắn còn tiếp diễn, không phải hắn muốn làm vua hay làm cái gì to lớn như mấy tay xuyên không bên TQ.Nếu như hắn vào thời thịnh trị của Phong kiến Việt Nam Lê Thánh Tông hoặc nhà Trần, Tây Sơn thì khác.
Lúc này hắn sẫn sang làm bóng đèn lịch sử làm nó sáng hơn , làm cho triều đại đấy, thời kỳ đấy tốt hơn, giải quyết các vấn đề triệt để hơn, để sau này có thể nước mình lớn hơn, nhiều tài nguyên hơn , không sợ các thế lực thực dân kiểu cũ lẫn mới.
Nhưng khổ nỗi hắn lại rơi vào thời kỳ cuối Bắc thuộc, lại là cái thời kỳ hùng mạnh và hung thịnh nhất của Phong kiến Trung quốc.
Nếu như hắn rơi vào mấy trăm năm trước lúc người hán phân chia thành hơn chục quốc gia có phải dễ hơn không, người Việt tuy ít hơn nhưng người hán Lúc này đánh nhau tùm lum, đỡ mệt hắn.
Lần này cuối thời nhà Tùy, là lần biến động cuối cùng của chế độ phong kiến trung hoa, nó quét sạch tàn dư cuối cùng gây bất ổn chia rẽ các vùng đất mà người Hán bình định.
Đến những triều đại sau này, khi sụp đổ, đất nước bị chia cắt cũng chỉ trong vài chục năm ngắn ngủi lại thống nhất, không có tình trạng chia cắt kéo dài như cuối thời nhà Tấn.
Bây giờ người ta hay nói “ Điện- Đường – Trường – Trạm” để nói nói muốn phát triển đất nước cần phải có 4 cái này,tất nhiên nó hoàn toàn đúng trong hoàn cảnh hiện nay và mai sau.
Nhưng nếu áp dụng cái này về thời phong kiến thì sai hoàn toàn, thậm chí tay nào áp dụng vào thì đảm bảo trong 1 năm dân nổi lên giết chết hắn luôn.
Thời Phong kiến thứ các nhà nước Phong kiến quan tâm là : “ Nhân Khẩu- Lương thực – Muối – Sắt “ và cả 4 cái này đều là nhà nước nắm, 4 cái này là căn cứ cho mọi triều đại tồn tại, vì nó là 4 thứ thu nhập chính và tạo nên sức mạnh của 1 triều đại.
Trong đó, nhân khẩu là quan trọng nhất, 1 triều đại sụp đổ khi mà họ kiểm soát nhân khẩu ít hơn số các quý tộc và cường hào nắm.
Có nhân khẩu là có tiền thuế, có người làm ra lương thực, có người làm hoặc mua muối, có người đào mỏ và rèn sắt.
Chưa kể thời phong kiến, tỷ lệ chết người bởi các loại bệnh hay thiên tai cao, người là nguồn thu thế chính , lực lượng lao động chính, nên quốc gia nào càng hùng mạnh thì càng đông dân.
Công nghệ kém nên 3 thứ thiết yếu là lương thực, muối, sắt sản xuất ra sản lượng thấp ,vì vậy luôn đắt hàng bất kì ở thời đại nào, lúc nào cũng trong tình trạng cháy hàng lại bán được giá cao, dù chiến tranh loạn lạc hay thời hòa bình.
Trung Quốc là người hiểu rõ vấn đề này nên từ sớm thời nhà Hán về sau 2 thứ muối và sắt thì nhà nước nắm, dân chúng có thể nộp thuế bằng tiền hoặc lương thực, dân chúng cấm khai mỏ và luyện quạng sắt hay làm muối, chính sách này kéo đến hết thời phong kiến Trung Quốc năm 1911.
Ai đọc truyện xuyên không TQ luôn thấy bên họ nói: “ Lương thực trong thiên hạ không bao giờ đủ” cái này cũng nói lên sản lượng thấp những cây nông nghiệp, cũng như sự đông dân của họ .
Bân lúc này đang được mấy nữ hầu phục vụ dọn dẹp nhà cửa.
Trước đây là nam cận vệ, suốt 1 tháng nay là nữ, mấy cô gái mới nhú, 13-16 tuổi.
Khi sang năm 607, mấy người trong bộ sậu bắt đầu dục hắn cưới vợ.
Theo họ hắn đã 15 bắt đầu tìm hiểu đối tượng sau đó có thể lấy vợ đc rồi.
Thế là họ giới thiệu con, cháu xinh nhất của mình Thông qua việc làm người hầu phục thị và vào làm phòng Thông tin cũng như giấy tờ chỗ hắn.
Tuy nhiên họ làm như vậy bằng thừa, vì đơn giản hắn chưa muốn lấy cũng như phụ nữ phải sau dậy thì mới đẹp.
Chưa kể quan niệm về cái đẹp của hắn và người thời này khác nhau hoàn toàn.
Chỉ có mỗi quan điểm ngực to ....!nhầm....!tâm hồn to tròn, mông nở là giống nhau.
Ngày xưa, quan niệm vậy là kinh nghiệm cho thấy những người phụ nữ này có khả năng sinh sản nhiều thế hệ cao nên lấy đó làm đẹp.Còn đẹp về khuôn mặt thì càng ko.
Nó giống như kiểu thằng thế kỉ 21 nhìn người thế kỉ 19 và kêu xấu vậy.
Quan niệm thẩm mĩ khác nhau, điều kiện chăm sóc cơ thể, chất đình dưỡng, điều kiện làm việc khác nhau làm thay đổi khung xương.
Chính mấy cái này làm thay đổi cái đẹp ở những người phụ nữ thời này theo thế giới quan của hắn.
Chưa kể phụ nữ thời này có 1 thứ rất khác số với ngày xưa, đó là nhuộm răng đen.
Hắn ko chịu đc cảnh mấy cô gái trẻ nhìn hắn nở 1 nụ cười đen ngòm, hắn nhìn và liên tưởng đến mấy người bị sâu răng cả hàm với cái mồm nhầm nhở răng sâu.
1 số cô gái đang cố gắng tán hắn, thì theo quan niệm của hắn là tạm được, dưới bình thường và bình thường.
Có cô mang nét duyên ngầm cuốn hút, các em chỉ hết duyên khi nhẹ răng cười, còn ko nhẹ là duyên.
Lí do hắn từ chối chiếm 1 nửa là hắn có 14 tuổi a.
Lông mới nhú, chưa bị mộng tinh bao giờ , làm ăn gì đc chứ.
Theo ăn uống và lao động hiện tại thì hắn dậy thì lần 2 trong đời vào khoảng 15-16 tuổi.
Giờ mà lấy vợ thì cuộc đời chả khác đéo vua Phổ Nghi nhà Thanh.
Hắn đã từ chối khéo rằng hắn ko muốn lấy vợ khi mà đất nc vẫn công trong tay giặc, nhân dân vẫn còn lầm than nô lệ.
Hắn vừa nói vừa thể hiện nét mặt nghiêm nghị đầy chính khí của kẻ làm việc lớn nhưng lòng thì nghĩ : “ đừng hỏi nữa, bố đang toát mồ hôi lưng đây này”.
Hắn còn trình bày rằng thày hắn dạy là khi quan hệ dưới 18 tuổi sẽ ảnh hưởng đến chức năng cũng như độ cứng, dài khi về già, 20 tuổi mới là hợp nhất lấy vợ nên chưa tới 20 hắn chưa nghĩ đến.
Chính vì thế mà hắn đã bảo toàn trinh tiết của mình ít nhất đến năm 17 tuổi theo tuổi thật.
Chưa bao giờ hắn thấy việc cấm người trẻ lấy vợ hay quan hệ sớm lại họp tình , hợp lí như thế này.
Sau này khi lập nước, hắn sẽ cho nam 20 tuổi mới đc nghĩ đến việc lấy vợ hoặc phang gái.
Hắn cũng nói mấy người kia là con gái dưới 16 hoặc 18 thì đừng nghĩ đến chuyện sinh đẻ, nó ảnh hưởng rất lớn đến sức khở và tính mạng của đứa trẻ và người mẹ.
Vì vậy, để tăng chất lượng dân số, nhân dịp này hắn ra lệnh tất cả người dân vùng hắn quản lý nữ từ 16 tuổi mới được lấy chồng, nam từ 18 tuổi mới được lấy vợ.
Mới đầu hắn muốn như Việt Nam nữ 18, nam 20 nhưng các lão đại phản đối dữ quá dù giải thích rõ ràng, cuối cùng thỏa hiệp với nhau 18 và 18.
Hắn cũng chắm sóc các đứa trẻ sơ sinh và nhỏ, tổ chức các lớp dạy bơi chuyên nghiệp từ những người có kinh ngiệm nhất làng đích than chỉ dạy, cộng với kiến thức các kiểu bơi hiện đại của hắn.
hắn muốn nâng cao sức khỏe người Việt.
Tuy không cần thiết vì gần như người Việt nào cũng biết bơi vào thời đại này, nhưng hắn muốn đạo tạo thủy quân để có thể đánh nhau không chỉ trên sông mà còn đánh nhau trên biển với nhà Đường.
Hắn được biết nhà Đường có lực l;ượng thủy binh mạnh sau khi khai phát giang nam cũng như huấn luyện cho những người Hán phía nam.
Thời Võ Tắc Thiên , thủy quân nhà Đường đã có thể vượt biển đánh nhau rồi.
Hắn muốn thủy quân của mình có thể chiến đấu án ngữ trên nững khúc sông và chặn đánh giặc vùng cửa sông, sau đó vượt biển tấn công Nhà Đường cũng như chiếm các vùng đất thuộc vùng Lĩnh Nam thông qua cửa Biển.
Điều này sẽ tạo bất ngờ trong quân sự, tuy nhiên trước năm 628 thì Nhà Đường chỉ đánh trên bộ thôi nên hắn vẫn có thể có thời gian xây dựng quân đội.
Đêm nay Bân ngồi 1 chỗ suy nghĩ về thời cuộc hiện nay cũng như tương lai con đường mình đi, con đường cho cả dân tộc này thoát khỏi sự nô lệ Hán hóa.
Người Việt Bị đồng Hóa nhiều nhất thời kì nhà đường khi văn hóa nó cực thịnh và định hình cho vắn hóa tiếp nối nhà Hán, khiến người Hán đoàn kết với nhau hơn bao giờ hết.Đầu tiên phải chống lại cuộc xâm lược năm 620 và 6222-23 của người Hán, mà muốn giải quyết đc 2 cuộc xâm lược này thì phải diệt được đám Thái Thú và quan quân nhà Tùy tại vùng Giao Châu.
Chúng nó toàn thằng có tâm cơ cao, đầu toàn sạn, cai trị đủ vơ vét nhưng không đủ cho người dân tạo phản.
Lũ quan quân cũng không phải hiền lành gì, tinh nhuệ cả, chỉ đến khi cuộc chiến tại Cao Câu Ly thất bại mới phải rút bớt về và thay bằng tân binh thời mới có cơ hội lật đổ.
Nhìn thì tưởng năm