Đoàn Tàu chiến của Lưu Cầu vẫn tưng bừng đâm húc, tưng bừng bắn tên và ném vò gốm dầu, lửa cháy dọc theo đường đi của Tàu Lưu Cầu.
Các tàu chiến của quân Tùy đã dong buồm đuổi theo để chặn được đám tàu điên này.
Thời gian đi tới thì lâu trong khi đám tàu điên của Lưu Cầu vẫn làm chìm và cháy càng ngày càng nhiều chiến hạm của quân Tùy, hiện tại đã có 2 chiếc tàu chở quân bị đánh cháy và chìm, các tàu chở quân còn lại đang vội vã dong buồm tách nhau chạy trốn.
Chạy thì chạy nhưng thương thuyền chủ yếu thiết kế tang sức tải nên về khoản tốc độ thuyền chiến ăn đứt.
Chưa kể những thuyền này mà muốn chạy thì phải quay đầu nên càng chậm, trên sàn thuyền các tay cung thủ những thương thuyền này cũng liên tục bắn tên về phía chiến thuyền Lưu Cầu hòng làm chậm tốc độ.
Khi số lượng thuyền chở quân càng ngày càng nhiều bị đắm, cháy, vỡ 1 phần và bị nước tràn vào, 1 số thương thuyền vòng ngoài của 1 số chỉ huy có đầu óc bình tĩnh nhất vì bọn họ ko nằm trong phạm vi tấn công quyết định chạy thẳng vào thuyền chiến.
Ko phải họ muốn đâm húc, mà đâm húc cũng là chuyện tốc khi mà họ có thể đâm ngang tàu để làm chậm, đưng thế tiến công như chẻ tre của các tàu này.
Tuy nhiên ,mục đích chính của họ ko phải chỉ đâm ngang tàu mà áp sát được nó, khiến nó bị dừng và cho người nhảy tàu sang solo, lấy ưu thế dông người và thiện chiến đánh bại kẻ thù.
Họ phát tín hiệu cho các tàu khác và cả soái hạm về kế hoạch của mình để chặn đứng đà tiến quân cuả hải quân Lưu Cầu, ngoài ra họ còn muốn đánh bại hoặc tiêu diệt hoàn toàn đám cô quân này để chúng ko phối hợp được các đảo phía sau.
Điều này xảy ra làm tăng số lượng quân địch các trận sau, nhất là hải chiến luôn cần số lượng tàu đông đảo để chiếm ưu thế tiêu diệt kẻ thù.
Vì vậy bọn họ cần cố gắng ko chỉ đánh diệt đám tàu chiến này mà còn hạn chế nhất số tàu chở quân đằng sau, thiệt hải nặng hải quân thì còn có thể giải thích do ko bằng hải chiến nhưng để mất nhiều lính bộ binh thì coi như mất đầu, nhẹ mất chức.
Vì vậy bọn chúng dùng số lượng vượt trội dùng biển tàu, biển người tiêu diệt đám cô quân này, các tàu gần nhất thì bọn nọ cố gắng đánh những tàu ở mũi, những tàu ở xa thì cố gắng những tàu ở đuôi.
Quân Tùy biết, Quân Lưu Cầu biết lần này đánh trận các tàu Lưu Cầu ko hỗ trợ được với nhau, quân Lưu Cầu chỉ có thể đi đường thẳng , đi hết lớp tàu của quân Tùy rồi mới lợi dụng trời chưa sáng mà vòng 1 vòng rộng đi ra sau đảo rồi đi về đảo sau.
Vì vậy có bất kì tàu nào bị đánh chặn thì coi như đó là quân cảm tử mà thôi, các tàu sẽ ko cứu vì làm vậy tức là bị bao vây ko thoát được, bây giờ cố mà chạy thì còn có tàu thoát mà báo tin.
Đồng thời cũng giảm số lượng lính Lưu Cầu cả hải quân lẫn bộ binh, sau này chúng có nhảy lên chiếm đảo cũng bọi quân trên đảo làm thiệt hại nặng, vào đảo sau bị số lượng tương đương đánh phế , từ đó mà Quân Tùy chiến thắng.
Cuộc chiến diễn ra càng ngày càng khốc liệt theo chiều hướng bất lợi cho hải quân Lưu cầu, vì hiện tại đã bắt đầu có những thuyền của bọn hắn bị chặn ko phải 1 tàu mà là 2-3 tàu.
2-3 con tàu bao vây 3 phía va chạm vào nhau, thủy thủ quân Tùy lúc này nhảy sang đánh giáp lá cà với lính Lưu Cầu.
Lính bắn tên của Lưu cầu lúc nảy cũng choáng váng, 1 số người ổn định sớm bắn 1 lượt tên cuối cùng rồi rút gươm ra mà chiến.
Xạ thủ nỏ liên thanh thì cũng cố gắng bắn những đợt tên cản trở quân Tùy vượt sang, 1 vài người khác thì ném bình dầu đã cháy về phía thuyền địch.
Quân Tùy lúc này 1- 2 lớp ngã xuống biển nhưng số còn lại vẫn chảy qua được, có kẻ bị giáo đâm, có người nhảy lên xác đồng bọn để vào thuyền, cung thủ quân Tùy cũng hoạt động hết công suất để hỗ trợ đồng bọn.
Vì phải quay tàu, điều chỉnh buồm, tháo buồm, điều chỉnh hướng nên còn đi chậm, chỉ có 2-3 Tàu Lưu Cầu bị chặn Và lâm vào hỗn chiến, có cái bị cháy.
Lúc này những tàu Lưu Cầu tưởng chửng đâm những tàu cuối cùng để mở lối thoát ra khỏi vòng phong tỏa, gây thiệt hại lớn nhất cho quân Tùy và vòng về sau chạy thoát khỏi rồi cho tàu nghỉ ngơi sau đảo.
Tại đây bổ sung nước và lương thực cứu chữa người bị thương, rồi cho tàu chạy về các đảo sau để sửa chữa tàu thuyền hợp hạm đội khác để chống cự đợt tấn công tiếp theo.
Tuy nhiên đời không là mơ khi 1 số tàu thương thuyền chở quân đã điều hướng xong do họ có thời gian chờ lâu hơn đã hợp nhau 2-3 tàu, có cái 4 tàu hợp lực cứng chọi cứng.
Các tàu cảm tử này đâm húc mũi tàu và 2 bên mạn suờn với mục đích duy nhất là dung số lượng đè bẹp các con tàu này ko cho nó đâm húc nữa.
Nếu như được thòi giỏi lắm bị mất 1 tàu đổi 1 tàu của địch, nếu như thuận lợi chỉ cần 2 tàu đâm mạn sườn tàu có thể chiến thắng mà ko mất 1 tàu nào.
1 vài tàu làm vậy, các tàu khác cũng học theo chiến thật này, bắt đầu cuộc đấu dâm húc tàu sinh tử, thằng nào nhanh hơn thì thằng đấy sống.
Lúc này mới lộ rõ kế hoạch của Lư Cầu có điểm yếu chết người đó là dung sự bất ngờ và vượt trội vè thuyền đánh nhanh, chạy nhanh, tuy nhiên nó để lộ ra 2 sườn ko được bảo vệ, các tàu ko hỗ trợ được nhau.
Thằng nào bị đánh chặn thì thằng đấy chết ko có ai ứng cứu, bọn còn lại muốn sống thì phải chạy thật nhanh nếu còn quay lại cứu thì ko bị thuyền địch đâm chết cũng bị tàu mình đằng sau đâm nát.
Tàu Lưu Cầu ở lại lâu thì càng bị cuốn vào vòng vây của biển tàu quân Tùy.
Vì vậy mà ko thiếu tàu chiến của Lưu Cầu bị các tàu thương thuyền chở quân của quân Tùy đâm vỡ mạn sườn, nhất là các tàu vòng ngoài.
Các tàu bên trong cố gắng thoát vì các thuyền trưởng sau khi thấy đông bọn của mình bị đâm thì cũng ý thức được quân Tùy đã phá được kế hoạch