Trương Nhất Linh đến bệnh viện.
Trong bệnh viện nơi Tống Liu ở sau vụ tai nạn xe hơi, thi thể của cha mẹ và anh trai của nàng sau vụ tai nạn đã được chuyển đến đây.
Thi thể của họ đã được hỏa táng, cũng đã được Tống Liu ký tên. Trương Nhất Linh đã mua ba ngăn nhỏ để đặt tro cốt của họ, vì Tống Liu không còn người thân, thời gian đã quá muộn. Cho nên, không có chôn cất chính thức, càng thuận tiện, nàng nếu muốn tỏ lòng kính trọng người thân thì tự nhiên sẽ tới đây, cũng không có nhiều vướng bận.
Nhưng nếu suy nghĩ kỹ lại, nếu tất cả những điều này là giả, thì cái xác đã thực sự được hỏa táng?
Sau đó, Trương Nhất Linh cũng đề cập sẽ mua cho cha mẹ và anh trai của Tống Liu một ngôi mộ mới rồi chôn cất, nhưng nàng từ chối.
Chuyện này có bình thường không?
Ngoài ra, Tống Liu chưa bao giờ nhắc đến việc nàng đến bệnh viện để tỏ lòng thành kính với cha mẹ ít nhất là trong ký ức của cô trong sáu năm qua.
Trước đây, Trương Nhất Linh đã nghĩ nàng có thể đã bí mật theo dõi nhưng nàng không nói với cô, đó là lý do cô sẽ không quan tâm đến những chuyện này.
Nhưng bây giờ có vẻ như mọi chuyện không phải như thế này.
Bệnh viện luôn trong tình trạng đông đúc. Trương Nhất Linh đi thẳng về phía trước rẽ vài ngã rẽ. Trước khi đến, cô đã liên hệ với bác sĩ điều trị trước đây của Tống Liu. Sáu năm đã trôi qua, cô không biết bác sĩ có nhớ chuyện đó không. Cô không ngờ bác sĩ nhận ra mình ngay khi nhìn thấy cô, mỉm cười rồi bắt tay cô.
Bác sĩ cười nói: "Hôm nay tình cờ tôi trực. Trương tiểu thư đến đây có chuyện gì không?"
Trương Nhất Linh nói: "Tôi có một số câu hỏi. Anh có còn nhớ Tống Li bị tai nạn xe hơi cách đây sáu năm không? Khi tôi đưa em ấy qua, có người khác đây tìm em ấy không?"
Bác sĩ suy nghĩ một chút: "Ý cô là người thân của Tống Li?"
Trương Nhất Linh nói: "Vâng."
Bác sĩ cười nói: "Xáo trộn quá, nhiều năm như vậy tôi cũng không nhớ rõ, nhưng biên bản hỏa táng sáu năm trước chắc vẫn còn, nếu không tôi đưa cô đến bác sĩ bên kia hỏi."
Trương Nhất Linh nói: "Không, anh có thể chỉ cho tôi là được rồi."
Nếu thực sự có người ở đây động tay động chân, thì đó hẳn là do con người tạo ra, nhưng mọi xác chết trong phòng hỏa táng đều được ghi từng lớp, số lượng cần phải chính xác, thậm chí phải điền vào từng lớp giấy tờ. Mỗi người trong hồ sơ sẽ bị đẩy vào phòng hỏa táng chỉ sau khi vô số tệp dữ liệu trước mặt được xem xét, những tệp này trong hồ sơ sẽ được lưu trữ tại đây.
Nhưng nếu chỉ là mua một người để thông đồng, thì những việc này đơn giản hơn nhiều.
Bác sĩ nói: "Được rồi."
Đó là một căn phòng lưu trữ rất ẩm thấp tối tăm, người bác sĩ quản lý kho lưu trữ có đôi mắt lạnh lùng, nhìn vị bác sĩ cùng Trương Nhất Linh vào tìm những tài liệu trước đó.
Nếu đây là một âm mưu và thủ đoạn lừa đảo được chuẩn bị kỹ lưỡng, thì rất có thể chúng đã được chuẩn bị.
Nhưng rất nhiều tài liệu cần được xem xét lại, giấy tờ tùy thân, thời gian mất, nhiều thông tin khác sẽ luôn có sai sót.
Trương Nhất Linh tìm ra sáu năm qua đầy bụi bặm trong tập hồ sơ đầy bụi.
Cô nhớ rất rõ ngày Tống Liu gặp tai nạn, lật giở danh sách hỏa táng sau đó cũng không có ai họ Tống. Trương Nhất Linh tìm đi tìm lại không thấy gì cả, cũng không có hai vợ chồng người và con trai chết cùng lúc, không có gì cả.
Thử nghĩ xem, sáu năm nay gia đình họ không có một chút xáo trộn nào, ngoại trừ việc có thêm Tống Liu. Nếu chỉ là nhiệm vụ của cấp độ này thì không cần phải gϊếŧ người. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Tống Liu sẽ luôn có thể rời đi, vậy tại sao lại không tỉ mỉ như vậy?
Chuyện này thậm chí còn không che giấu được một chút nào, một trò lừa đảo rất thô thiển bừa bãi trước đây có thể tiết lộ rõ
ràng sự thật bằng một cuộc điều tra ngẫu nhiên, nhưng cô đã bị lừa nhiều năm như vậy.
Không có tai nạn nào xảy ra, cũng không có ai chết. Vụ tai nạn năm đó chỉ là đưa Tống Liu đến bên cạnh cô. Ngay cả khi cô không có lòng giúp đỡ nàng khi đó, nàng sẽ làm theo cách khác để xuất hiện trong thế giới của cô.
Những người đứng sau Tống Liu thực sự quá hiểu cô, biết cô không thể bỏ rơi một cô gái cô độc, hơn nữa, cô gái này rất xinh đẹp, cô sẽ không để nàng một mình.
Nếu Tống Liu hiểu cô như vậy trước đó, thì mọi chuyện bắt đầu từ khi nào?
Khi nào thì trò lừa gạt này lại sẵn sàng, chờ cô tham gia?
Điều đáng trách là sự mềm lòng của cô.
Bác sĩ nhìn cô nhìn vào trang hồ sơ hỏa táng đó rất lâu, mới tò mò hỏi: "Trương tiểu thư, có chuyện gì không?"
Trương Nhất Linh mỉm cười, đột nhiên bình tĩnh lại.
Trái tim cô tê dại, tin tức này chỉ là xác nhận, cô còn không có thăng trầm, nhét cuốn sổ vào lại đống hồ sơ, vỗ nhẹ tro bụi trên tay rồi cười: “Không sao. Không có gì đâu."
Nó chỉ ra tất cả những chuyện này thực sự là giả.
Sự thật mà cô muốn xác nhận tận mắt bại lộ trước mắt cô.
Trương Nhất Linh còn nhớ lúc trước có người nói cô quá mềm lòng, vì mềm lòng nên thiển cận, bị người khác che mắt, không nhìn ra đúng sai, không hiểu nhân quả và quá thiếu quyết đoán. Hoàn toàn không phải, cô là