Sau đêm đầu tiên tàn nhẫn vô nhân đạo ấy, Kỷ Thừa nhốt cô trong khách sạn, vào đúng kỳ nghỉ hè, mẹ cô đi công tác, đến việc cô mất tích cũng trở thành chuyện bình thường.Sau khi Hùng Dao đau đớn tỉnh lại liền bắt đầu khóc, Kỷ Thừa dỗ cô, kết quả bị cô cho ăn một cái tát vào mặt.Âm thanh lanh lảnh đặc biệt vang dội, cô khóc rát cổ họng, tiếng gào khóc xé tim gan, nước mắt không ngừng rơi, không bao lâu, khuôn mặt đã khóc đến đỏ ửng.Anh từ từ hạ bàn tay che mặt xuống, cúi đầu dụi vào cổ cô, cánh tay luồn vào chăn, vuốt ve thân thể mịn màng chưa mặc đồ của cô."Hùng Hùng, xin lỗi, anh không kiềm chế được, thật sự xin lỗi em."Một đêm anh không ngủ, bôi thuốc cầm máu cho cô, sợ cô có chuyện, nhưng anh nhát gan lại không dám đưa cô tới bệnh viện, sợ người khác phát hiện nguyên nhân âm đạo cô bị rách, đấy là cưỡng dâm, anh cưỡng dâm một cô gái tuổi vị thành niên."Anh đừng động vào em, cô cố gắng giãy giụa, nhưng đùi và nửa thân dưới cô đau nhức không thôi, cô càng khóc dữ hơn.Kỷ Thừa hôn những giọt nước mắt trên khóe mắt cô, ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé yếu ớt."Xin lỗi, sau này sẽ không thế nữa, tha thứ cho anh, được không?""Không... Em không tha thứ cho anh, anh cút đi, em không muốn nhìn thấy anh nữa, cút đi!" Cô nghẹn ngào thở gấp, cả người run lên, nghiến răng nói với anh."Chia tay, em muốn chia tay với anh, cả đời này em cũng không muốn gặp lại anh nữa!"Anh có thể dịu dàng, anh có thể chịu đựng tất cả những thói xấu, sự tùy hứng của cô, những thứ ấy đối với anh đều giống như đang làm nũng.Nhưng chỉ có câu nói này, khiến anh mất đi lý trí, anh tức giận, xoay người đè cô ra, bóp chặt cổ cô, gằn từng chữ."Em thử nói chia tay lần nữa cho anh xem, có tin giờ anh lại làm em thêm lần nữa không!"Anh chỉ không thể chịu đựng được việc cô rời khỏi anh, như vậy sẽ khiến anh mất đi hết mọi yêu thương trân quý của mình, dục vọng kiểm soát của anh là tuyệt đối, không cho phép xảy ra loại chuyện này.Hùng Dao bị dọa một trận, lại bắt đầu gân cổ gào khóc, đôi mắt đẫm lệ đầy sự sợ hãi nhìn anh, bàn tay nhỏ yếu ớt nắm lấy cánh tay lớn trên cổ.Kỷ Thừa càng lúc càng bóp mạnh, hận không thể thật sự bóp chết cô ở đây, dung mạo tuấn tú trở lên u ám đáng sợ."Anh hỏi em, còn dám nữa không!""Hu....hu không dám nữa... Không dám nữa, hu hu."Cô sợ đau, cũng sợ chết, đầu hàng trước sự đe dọa đáng sợ của anh.Cảm xúc thay đổi đột ngột khiến cô không thể hình dung nổi, anh lại trở lên dịu dàng, kiên nhẫn hỏi cô có đau chỗ nào không, lật chăn ra tiếp tục bôi thuốc cho cô.Hùng Dao nắm lấy ga giường không dám động đậy, phát run lên vì sợ, thân dưới bị anh tách hai chân ra nhìn chằm chằm, đầu ngón tay dính thuốc đưa vào, bôi xung quanh huyệt nhỏ đau rát của cô.Anh nói: "Chỗ nào của Hùng Hùng cũng rất đáng yêu, phía dưới màu hồng, rất mềm rất đáng yêu, kẹp cũng rất chặt, luôn co lại khi sợ hãi."Cô nức nở, sụt sùi nhỏ giọng: "Đừng làm em... Không muốn, em rất đau.""Anh biết."Anh lau đi cao thuốc còn sót lại trên đầu ngón tay, hôn lên má cô: "Anh không làm em, ngoan ngoãn nghỉ ngơi để lành vết thương, được không?"Hùng Dao nín thở, vội vàng gật đầu.Kỷ Thừa xoa đầu cô: "Ngoan quá."Anh đặt cơm ở khách sạn, sau khi cơm được đưa tới, anh đỡ cô ngồi dựa vào gối, đút cho cô ăn.Không mặc quần áo, hai tay cô kéo chặt lấy chăn, che đi cơ thể trần trụi sớm đã bị nhìn thấy hết của mình, Kỷ Thừa vừa đút cơm vừa cười: "Hùng Hùng, trên dưới toàn thân đều rất đáng yêu, hai cái bánh bao trắng mềm mại trước ngực cũng phát triển rất tốt, một bàn tay của anh cũng có thể nắm hết."Anh thủ thỉ bên tai cô, Hùng Dao cúi đầu nhai cơm khô trong miệng, hai má trở nên hồng hào, nhưng cô lại nói không nên lời."Chẳng lẽ Hùng Hùng không cảm thấy thế sao? Bánh bao nho nhỏ mềm mềm rất đáng yêu."Cô hít một hơi,