“A… Đau đau đau ——“Lý Tấn bị đau rên lên, va vào một thân cây mới dừng lại được, anh cúi đầu nhìn người trong lồng ngực, “Không sao chứ? Có bị thương không?”Cậu bé bị doạ toát mồ hôi lạnh toàn thân, muốn khóc nhưng lại nghẹn lại, nhìn thấy anh mặt mày xám tro nhếch nhác, hít mũi xin lỗi.“Xin lỗi thầy Lý… Hu hu thật xin lỗi.”“Được rồi được rồi không sao cả, đỡ thầy đứng lên được không? Cánh tay của thầy hơi đau.”Nó vội vàng bò ra khỏi lồng ngực anh, trên mặt đất đều là đất đá khô cằn, toàn bộ trên sườn núi đều là những nhánh cây lộn xộn.Che cánh tay lại, bụi bặm trên mặt còn dính dính trên mí mắt, đi quanh đống cành lá hỗn độn chung quanh, gọi to, “Giáo sư Kỷ! Cô Lữ?”Ở nơi sau cành cây khô ráo vang lên tiếng xào xạc.“Đây… Ở đây, thầy Lý.”“Cô Lữ!” Anh vội vàng chạy tới, nhìn thấy cô đang xiêu vẹo ngã trong một đống cành cây, nhẹ nhàng thở phào, “Cô không bị thương chứ?”Cô qua loa phủi lá khô trên mặt, ho khan hai tiếng, “Không, không sao, khụ, may có hai nhánh cây này, lúc tôi ngã xuống không đụng phải thứ gì, thầy Lý thầy không sao chứ?”Cô cố gắng bò ra khỏi đám cành cây, vốn Lý Tấn muốn giúp cô một tay, hậu quả là cánh tay đau muốn chết.“Shh… Tôi bị đụng vào cánh tay, đi tìm giáo sư Kỷ trước đi, phía dưới vẫn là dốc đấy, đi chậm một chút.”“Cậu bé, nắm chặt tay cô nhé, thầy Lý tạm thời không thể kéo em, tự em cẩn thận một chút.”Bé trai nghe lời nắm lấy tay cô, trên sườn núi chênh vênh đất cát khô khốc khắp chốn, rất dễ bị lở đất, cô Lữ cẩn thận túm thân cây chung quanh, đi xuống xem, còn có một đoạn sườn dốc.Nhìn thấy bên cạnh có dấu vết lăn xuống, vội vàng nói, “Giáo sư Kỷ hẳn là lăn xuống chỗ đó, thầy Lý, cánh tay thầy không tốt thì chậm một chút, tôi xuống dưới đó nhìn trước đã.”Anh cắn răng chịu đau gật đầu, “Được.”Chung quanh cây cối lộn xộn, nhìn thấy dấu vết lăn xuống, hẳn là ngã xuống từ nơi này, đoán chừng rơi không nhẹ.Cành cây um tùm, nhìn xuống dưới không rõ lắm, bọn họ đi rất lâu mới nhìn thấy chỗ anh rơi xuống.“Giáo sư Kỷ!”Đứa bé trai nhỏ ngồi xổm bên cạnh anh vội vàng quay đầu lại, bị nhánh cây trước mặt ngăn cản, tầm nhìn không thấy rõ, vội vàng gọi to, “Ở đây! Chúng em ở đây này!”Cô dùng lực rất lớn mới có thể vịn lấy hai cái cây đi qua, nhìn thấy anh đang dựa vào một cục đá lớn, một chân bị màu máu nhuộm ướt, đứa nhóc kia dùng áo khoác băng bó mới miễn cưỡng cầm máu được.“Trời ơi, thầy không sao chứ?”“Không sao, đùi bị đụng phải cục đá một cái, không bị thương đến xương, chỉ là có cành cây đâm vào trong, vừa mới rút ra rồi.”Anh chật vật vịn cục đá phía sau mà đứng dậy, trên trán ứa mồ hôi.“Không phải chứ, vậy mà còn không có chuyện gì? Nếu không thì thầy ở đây đừng nhúc nhích, tôi và thầy Lý sẽ đi tìm người đến.” Cô nhìn cũng thấy đau đến nhe răng nhếch miệng, bên cạnh còn có một cành cây cứng bị rút ra dính đầy máu tươi.“Không sao, có thể đi, hơi đau thôi, nhịn một chút là được.”Lý Tấn thiếu chút nữa đã trượt chân ngã xuống, nhìn bộ dạng này của anh, “Không được, thầy ở yên đây đi, phía dưới đều là đường dốc, thầy như vậy hoàn toàn không có cách nào đi xuống, lỡ như lại té thì sẽ nguy hiểm.”Kỷ Thừa nở nụ cười, vịn cục đá vỗ vỗ một cái chân khác của mình, “Cũng không phải là què hết, yên tâm đi, lực thăng bằng của tôi tốt, một chân đủ có thể nhảy xuống.”Anh xoa đầu cậu bé kia: “Em đi theo cô giáo này đi,