Vào sáng sớm, ánh sáng trải dài, đó là thời điểm Vân Thanh Việt đi lên ngọn núi cao và hiểm trở luyện kiếm trong quá khứ.
Tiểu Bạch Hổ vừa không cẩn thận cào xước sàn nhà, vô cùng chột dạ, nhìn xung quanh một phen cũng phát hiện Vân Thanh Việt không có ở đây, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Chẳng qua sau khi thả lỏng nàng lại có chút mất mát —— Cho dù như thế nào, tối hôm qua cũng là lần đầu tiên mình đả tọa nhập định, hơn nữa còn là do sư tỷ tự mình dẫn đường, thời điểm này nàng không phải nên thủ đợi mình tỉnh lại sao? Tại sao còn sẽ đúng giờ ra ngoài luyện kiếm, sẽ không sợ nàng tẩu hỏa nhập ma sao?
Giang Mạch nghĩ như vậy, nhưng trên thực tế thần thú gần như không có nguy cơ tẩu hỏa nhập ma, bởi vì tẩu hỏa nhập ma trong Tu Chân giới và tẩu hỏa nhập ma trong võ lâm phàm giới hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
Mà thần thú vốn được Thiên Đạo chiếu cố, ngay cả Thiên Ma Ngoại Vực cũng không nguyện ý đi tìm bọn họ.
Nhưng mà mất mát là mất mát, Giang Mạch trái lại cũng không có suy nghĩ nhiều, rất nhanh đã vực dậy tinh thần.
Nàng đặt móng vuốt sau lưng xuống, mặt ủ mày ê nhìn sàn nhà một lúc lâu, còn dùng móng vuốt lau vài cái ý đồ muốn vuốt phẳng vết xước, hủy đi dấu vết, sau khi tất cả đều vô ích mới hỏi hệ thống: "Hệ thống, chỗ của ngươi có thứ gì để sửa chữa sàn nhà không? Giống như xi măng gì đó?"
Hệ thống quang đoàn xoay vài vòng vết xước trên sàn, lúc này mới nói với ký chủ: "Ký chủ, xi măng thương thành nhưng thật ra có, nhưng là không được.
Chất liệu xi măng quá mỏng manh, hoàn toàn kém xa đá xanh này, hơn nữa màu sắc cũng có sự khác biệt."
Đồ vật được sửa chữa, đương nhiên không thể thập toàn thập mỹ, nhưng có một chút tỳ vết nếu không nhìn kỹ cũng sẽ không để ý...
Tiểu Bạch Hổ lòng mang may mắn, hệ thống dường như nhìn ra ý tưởng của nàng, không tán đồng nói: "Ký chủ, đôi mắt của tu sĩ rất độc, đừng nói chút tỳ vết này, cho dù là ruồi bay thiếu chân bọn họ cũng có thể nhìn thấy.
Cho nên người hoặc là không làm gì cả, ngoan ngoãn chờ sau khi sư tỷ trở về nhận sai là được, hoặc là mua chút thứ tốt hoàn toàn sửa sang."
Lời này vừa nói ra, Giang Mạch ít nhiều gì cũng có chút thất vọng, bởi vì lấy sự hiểu biết hàng hóa đầy đủ của thương thành, nhất định không thiếu đồ vật có thể sữa chữa.
Chính là nghĩ lại, một ống thuốc giảm sưng hệ thống thương thành đều dám bán 450 tích phân, chút tích phân này của nàng đủ làm cái gì?
Tiểu Bạch Hổ lập tức gạt bỏ ý nghĩ sửa chữa sàn nhà, nghĩ nghĩ rồi click mở giao diện nhân vật của mình nhìn xem có thay đổi gì hay không trước ——
【 Ký chủ: Giang Mạch
Chủng tộc: Bạch Hổ
Chức nghiệp: Thần thú
Cấp bậc: 21
Chiến lực: 5244307 ( 1427)
Kinh nghiệm: 372676/5242880
Tích phân: 1140
Tiềm lực: ∞
Kỹ năng: Đả tọa ( huyết mạch truyền thừa chưa kích hoạt) 】
Từ sau khi giết sạch gà sặc sỡ trong sau bếp Vấn Đạo Đường vào hôm qua, Giang Mạch lại không có làm gì để tăng lên số liệu, ngay cả một viên Dưỡng Linh Đan cũng chưa ăn.
Lúc này xem ra đả tọa một đêm ngoại trừ làm nàng học được vận hành linh lực, dữ liệu trò chơi cũng có tăng trưởng nhất định.
Chẳng hạn như chiến lực tăng lên 15 điểm, lại chẳng hạn như giá trị kinh nghiệm trực tiếp tăng lên 300000.
Tuy rằng bây giờ giá trị kinh nghiệm mà nàng cần để lên cấp đã bị bành trướng đến lợi hại, nhưng không thể không nói, con số 300000 này nhìn qua vẫn là tương đối làm người kinh hỉ.
Rốt cuộc đây chỉ là hiệu quả của một đêm đả tọa, nếu nàng không có được Huyền Thanh Tông bao dưỡng, không có Dưỡng Linh Đan ngoại lực trợ giúp, muốn thăng cấp chỉ sợ thật sự phải dựa vào đả tọa tu luyện giống như tu sĩ.
Nhưng thật ra tích phân cũng không có thay đổi, dường như ngoại trừ đánh quái và làm nhiệm vụ hằng ngày thì nàng không còn tìm được con đường khác thu hoạch tích phân.
Sau khi xem dữ liệu thay đổi, hoàn toàn hiểu rõ về lợi ích của việc đả tọa tu luyện, Giang Mạch nhất thời tò mò vẫn là mở ra hệ thống thương thành.
Nàng cũng lười đi tìm kiếm, trực tiếp nói với hệ thống: "Hệ thống, tìm vật liệu sửa chữa sàn nhà xem xem."
Thương thành là chương trình nhỏ gắn liền với hệ thống, chút việc nhỏ này đối với nó mà nói đương nhiên là dễ như trở bàn tay.
Giang Mạch chỉ thấy giao diện thương thành trước mặt chợt lóe lên, sau đó muôn vàn sản phẩm trượt nhanh trên giao diện, cuối cùng dừng lại ở một đống vật liệu sửa chữa.
Có lẽ số lượng sản phẩm quá nhiều, trang hệ thống tìm được cũng rất dài, Tiểu Bạch Hổ dùng móng vuốt tùy tiện quẹt một chút đã thấy có mấy trăm loại.
Trong đó xi măng là rẻ nhất, sau đó là các loại keo tổng hợp, kế tiếp còn có thuốc chữa trị vạn năng, sau đó còn có một loạt máy móc sửa chữa công nghệ cao mà nàng còn chưa từng nghe nói, nhưng nhìn qua thì rất cao thượng.
Hệ thống ở bên cạnh nhiệt tình dào dạt giải thích, như thể thương thành trích hoa hồng cho nó: "Xi măng quá thô sơ dễ vỡ, nhất định không sửa chữa sàn nhà được.
Keo tổng hợp cũng không có ý nghĩa, đó rốt cuộc là keo, người bình thường nhìn ra không thấy khác biệt, sư tỷ nhất định liếc mắt một cái là có thể nhìn ra." Sau khi coi thường sản phẩm giá rẻ, nó bắt đầu nhiệt tình đẩy mạnh tiêu thụ: "Ký chủ, người xem cái này, thuốc chữa trị vạn năng, đừng nói là sàn nhà đá xanh, cho dù là pháp bảo pháp khí thiếu một mảnh nó cũng có thể sửa chữa.
Còn có cái này, máy sửa chữa tinh nguyên, không chỉ có thể sửa chữa mọi thứ, mua rồi còn thể tái sử dụng..."
Giang Mạch giống như đi vào trung tâm thương mại nghe hệ thống giới thiệu sản phẩm đẩy mạnh tiêu thụ, không thể không nói, hệ thống nhận định thật sự đều là thứ tốt.
Chỉ có một vấn đề, hệ thống dựa vào cái gì mà cảm thấy nàng có thể mua nổi chúng?
Tiểu Bạch Hổ nhìn số dư 1140 tích phân của mình, lại nhìn nhìn thuốc sửa chữa vạn năng mười vạn tích phân và máy sửa chữa tinh nguyên giá bán trăm vạn tích phân.
Tiểu Phế Hổ suýt chút nữa chảy nước mắt bần cùng, trước đó nàng còn tát một cái đánh bay hệ thống còn đang lải nhải: "Cút, ngươi lại không phải không nhìn ra ta có bao nhiêu tích phân, giới thiệu cho ta những thứ này để làm gì?!"
Hệ thống phối hợp lăn ra, lăn đi rồi lăn về: "Ký chủ, hệ thống biết người không mua nổi, chỉ là hy vọng người có thể nhận rõ hiện thực."
Giang Mạch trợn trắng mắt, tức giận nói: "Hiện thực gì? Hiện thực bần cùng sao?"
Ngay sau đó liền nghe "Đinh" một tiếng, thanh âm vui sướng của hệ thống vang lên: "Không sai ký chủ, chính là bần cùng, chỉ có khi người nhận ra được mình bần cùng mới có thể nỗ lực phấn đấu kiếm tích phân.
Không có gà sặc sỡ cũng không có gì ghê gớm, sau núi còn có nhiều linh thú như vậy chờ người chinh phục đấy.
Nghĩ lại đi, hiện tại người ngay cả một mảnh sàn nhà cũng không mua nổi, mất mặt không, thẹn thùng hổ thẹn không?"
Giang Mạch nhất thời im miệng không nói, sau đó lặng lẽ giơ móng vuốt lên đánh bay hệ thống một lần nữa.
Lúc này nàng không cần hệ thống hỗ trợ, dùng tay lật xem thương thành, cuối cùng quả thật tìm được phiến đá xanh giống như sàn nhà dưới chân nàng, giá bán 100 tích phân.
Tiểu Bạch Hổ khẽ nâng cằm lên, vẻ mặt cao ngạo dùng móng vuốt chỉ chỉ vào giao diện thương thành, ý bảo hệ thống tự mình nhìn xem.
Lúc này đổi lại thành hệ thống trầm mặc, một lúc lâu sau mới thốt ra một câu: "Nhưng mà ký chủ, chẳng lẽ người muốn mua phiến đá xanh trở về tự mình thay sao?"
...
Sàn nhà trầy xước rốt cuộc cũng không được sửa chữa hay thay thế, bởi vì thứ trước quá đắt, thứ sau đối với một con Tiểu Nãi Hổ mà nói thì thao tác thật sự quá cao.
Nhưng trải qua một phen lăn lộn với hệ thống, Giang Mạch cũng nghĩ ra —— Còn không phải chỉ cào hỏng một mảnh sàn nhà sao? Có gì đặc biệt hơn người! Trong xã hội hiện