Bởi vì tính chất công việc của Trình Phong Dương nên thời gian tăng ca cứ không được cố định, thời gian về nhà tất nhiên cũng không có quy luật chút nào.
Cũng liền dẫn đến cái tình huống nhà họ Trình có cần lưu cơm chiều cho con trai hay không này đây, tự động tạo thành bộ phương thức làm việc trước mắt này.
Anh ấy về sớm, cơm chiều bữa đó chắc chắn có một phần của anh ấy.
Về trễ, nếu còn dư đồ ăn thì liền tự động cam chịu đó là lần thêm cơm thứ hai của chó chăn cừu Tinh Tinh, dù sao thì bình thường sẽ không lưu đến ngày thứ hai.
Nếu bé chó có thể nói tiếng người, đại khái sẽ thật thành kính mà cầu nguyện chủ nhân mỗi ngày đều tăng ca ở công ty.
Đương sự Trình Phong Dương: “……”
Ố kề, kỳ thật anh ấy đã quen với cái đãi ngộ này, về phần ba mẹ anh ấy rốt cuộc là xem anh ấy với Tinh Tinh ai mới bị xem là máy xử lý thức ăn cuối cùng, vấn đề này anh ấy một chút cũng không muốn suy xét.
“Kỳ thật anh cũng không muốn biết chân tướng cơm chiều chút nào, nhưng mà mỗi lần anh kết thúc tăng ca trước tiên rồi về nhà ăn cơm thì luôn có thể thu được ánh mắt Tinh Tinh u oán nhìn anh lay bát chó không, kết hợp với lời ba mẹ bình thường đã nói với anh, đầu óc hơi ngẫm chút còn muốn vờ không hiểu nữa cũng quá khó khăn.”
Lái xe, đang trên đường chạy đến tiểu khu biệt thự, vẻ mặt Trình Phong Dương bất đắc dĩ nói chuyện chiều hôm qua.
Lâm Lan ngồi chỗ ghế phụ cạnh anh ấy đã cười đến sốc hông.
Thời gian trôi qua nửa tháng, bọn họ nhận được lời mời của người nhà họ Viên, mời bọn họ tới xem tình huống của Viên Viên với cả nhà bọn họ gần đây nhất một chút, hai người vui vẻ nhận mời, giờ đang trên đường chạy qua bên kia.
“Chuyện của anh làm em nghĩ đến hai năm trước lúc em mới nuôi Tuyết Hoa.” Lâm Lan cũng chia sẻ cái mình trải qua, “Khi đó em nghỉ đại học ở nhà, náo muốn mẹ em làm cá viên cho em ăn, cá viên mẹ em tự làm vô cùng ngon, nhưng làm phiền lắm nên bà cũng rất ít làm, đương nhiên đã bị cự tuyệt. Kết quả cách hai ngày bà đột nhiên làm một đĩa, lại không phải cho em, là cho Tuyết Hoa không cẩn thận sinh bệnh đột nhiên kén ăn ăn. Cái này còn đỡ nha, không nhắc tới còn có một vài thứ bình thường không nỡ mua cho nhà, nhưng mua cho mèo liền mắt cũng không chớp, giá mèo đi gì đó của mèo nhà em đều là ba mẹ mua cho. Dù sao sau khi trong nhà nuôi thú cưng, trong mắt trưởng bối thật sự liền là người không bằng thú cưng.”
Rõ ràng ban đầu là mèo mèo chó chó mình ôm về, vì sao lại để cho mình trở nên giống như không phải con ruột?
Hai người trên xe đều nghĩ đến cái này, liếc nhìn nhau, đều là chua xót mà cười.
Rất nhanh, tiểu khu biệt thự ở gần ngay trước mắt. Thời tiết càng ngày càng ấm, cảnh sắc xanh hóa trong tiểu khu cũng xuất hiện không ít biến hóa, ven đường đều là các loại hoa tươi nở rộ.
“Lúc tới lần trước còn không có nhiều hoa nở như vậy đâu.”
“Dù sao cũng là đầu xuân nha, khu du lịch thung lũng hoa anh đào bên kia thành Tây sớm đã trở nên lôi cuốn, rất nhiều người đều qua đó ngắm hoa.”
Khi đến cổng biệt thự Viên gia, lúc này là nhà chủ nhân cùng đi nghênh đón bọn họ.
Mèo Viên Viên đang được bạn nhỏ Lôi Lôi ôm vào trong lòng.
“Hoan nghênh, Lâm tiểu thư còn có nhà thiết kế Trình.” Lần gặp mặt này, sắc mặt của nam nữ chủ nhân đều là tinh thần sung mãn có thể thấy bằng mắt thường.
“Lão Trình.” Viên Gia Khánh cũng ở đây, cũng cười chào hỏi với bọn họ.
Lâm Lan cúi đầu nhìn mèo, mèo lông dài đốm tròn ngoan ngoãn tùy ý để tiểu chủ nhân ôm vào lòng, vẫy cái đuôi to lông xù xù hoàn toàn không có không quen với ý muốn chạy trốn.
“Chỉ vừa gặp mặt thôi đã liền có thể nhìn ra được tình huống của cả nhà chú giờ đây rất tốt, mặc kệ là người hay là mèo đều rất thoải mái dễ chịu.” Lâm Lan cười chào hỏi trở lại.
“Đúng vậy, ít nhiều có hai vị hỗ trợ, bọn tôi đã hoàn toàn không cần phải dọn về.” Nữ chủ nhân cũng là cười đến rất vui vẻ, “Mau đừng đứng ở cửa, hôm nay tôi cố ý chuẩn bị trà ngon tiếp đón, mong hai vị nhất thiết phải đến dự.”
Một đoàn người vào biệt thự, vẫn là ngồi xuống ở bộ ghế sô pha ở tiền sảnh.
Một vài tấm thảm với gia cụ ở đại sảnh đều có đổi mới, đồng thời cỗ mùi hương một lời khó nói hết lần trước tới kia đã hoàn toàn biến mất, chỉ có hương trà lượn lờ thấm vào ruột gan.
“Lần trước hai vị rời đi rồi, bọn tôi mang Viên Viên đi xem bác sĩ thú y trước, đi chụp X quang mới phát hiện chỗ xương phần lưng của nó có nứt xương rất nhỏ, về sau vẫn là để Viên Viên tiếp nhận trị liệu. Bên biệt thự đây cũng dựa theo đề nghị của nhà thiết kế Trình làm cải tạo phòng hộ, sau khi làm xong chưa được gần một tuần, trong hoa viên không còn có con vật nhỏ tán loạn nữa, ngay cả nóc nhà cũng không xuất hiện phân chim nữa, sau khi Viên Viên trở về cũng không tiểu loạn với cào cấu loạn nữa.”
Nữ chủ nhân đưa trà nước lên, cũng thông báo giản lược tình huống phía sau, bà quay đầu nhìn mèo nằm trên đùi chồng, nụ cười trên mặt vẫn luôn chưa từng dừng lại.
“Lần này mời hai vị tới, trừ bỏ biểu đạt cảm tạ ra, cũng là muốn mời các vị giúp đỡ xem xem có còn chỗ nào cần cải thiện nữa không.” Viên phu nhân vừa nói vừa nhìn về phía Lâm Lan, “Đặc biệt là Lâm tiểu thư, lần trước lúc đến tôi liền phát hiện cô thật sự rất là mẫn cảm đối với các loại cảm xúc biểu đạt của mèo, cho nên cũng muốn mời cô nhìn Viên Viên xem, lần chuyển đến nhà mới này nó hẳn là có rất nhiều chỗ không quen, nếu cô có thể căn cứ tình huống của Viên Viên lại cho thêm chút đề nghị vậy thì liền không thể tốt hơn.”
“Đương nhiên có thể.” Lâm Lan bưng lấy chén trà lập tức cười đáp ứng, tất nhiên là sẽ không cự tuyệt đối với yêu cầu của kim chủ ba ba, độ hài lòng càng cao có quan hệ với độ dày của bao lì xì phía sau a.
Một đám người vây quanh bàn trà chốc thì uống trà chốc thì hàn huyên, rất nhanh liền tiến vào chủ đề chính.
“Viên Viên.” Lâm Lan muốn bắt đầu làm việc kêu một tiếng về phía mèo lông dài nằm trên đùi nam chủ nhân, vào lúc mèo lập tức quay đầu nhìn qua thì vẫy tay với nó, “Đến đây!”
Chú mèo trước đó còn an nhàn bất động lập tức nhảy xuống khỏi đầu gối nam chủ nhân, vòng qua bàn trà nhảy vào lồng ngực rộng mở của Lâm Lan.
“Oa!” Bạn nhỏ Lôi Lôi chơi đồ chơi ở ngay gần đó là người đầu tiên giật mình kêu lên, “Chị Lâm, Viên Viên thật là nghe lời chị nói nha!”
Người khác của nhà họ Viên cũng là vẻ mặt ngoài ý muốn, Viên Gia Khánh nói theo: “Đã qua nhiều ngày như thế, nó lại còn nhớ kỹ Lâm tiểu thư à, quả nhiên không hổ là cao thủ thuần mèo tới.”
“Đây chính là vinh hạnh của tôi.” Lâm Lan cười ha ha nói, cúi đầu nhìn con mèo trong lòng, đối phương cũng ngẩng cái đầu nhỏ lên nhìn cô.
“Meo ô!” (Em nhớ được chị, nhân loại! Là chị để cho ba mẹ mang em dưỡng thương thật tốt!)
Lâm Lan đưa tay sờ sờ đầu mèo nhỏ, lại gãi gãi cái cằm cho nó: “Hiện tại địa bàn của em không bao giờ cần lo lắng bị xâm lấn nữa, có phải là càng vui vẻ hơn không?”
Mèo lông dài thoải mái mà híp mắt, thậm chí phát ra tiếng grừ nhỏ: (Vui vẻ, đồ