Niên Niên muốn sinh nhóc con.
Đột nhiên nghe thấy cái chuyện này, Lâm Lan sửng sốt một chút: “Không phải…… Niên Niên nó muốn sinh, tìm tôi làm chi? Tôi lại không biết đỡ đẻ a.”
Cô tối đa cũng chỉ là từng nuôi mèo con hơn một tháng, cũng chính là Lam Bảo Thạch, nhỏ hơn nữa thì chưa từng có.
“Bởi vì tôi không xác định được Niên Niên sinh vào tối hôm nay hay là sáng ngày mai. Bác sĩ Lưu nói Niên Niên tự sinh con hẳn là không có vấn đề gì, không cần người can thiệp cái gì, nhưng mà tôi vẫn sợ hãi.” Nắm tay Lâm Lan thật chặt, Vệ tiểu thư biểu thị cô rất kích động lại sợ hãi, “Nếu mà nó sinh liền đêm nay, phòng khám cũng đóng cửa, tôi…… Một mình tôi không biết á!”
Lâm Lan: “…….”
Đã hiểu, kỳ thật chính là bên kia phòng khám kiểm tra ra là Niên Niên hoàn toàn có thể tự sinh con, an toàn đến ngay cả bệnh viện thú cưng kinh doanh 24h cũng không cần chạy, nhưng bởi vì Vệ tiểu thư không có chút kinh nghiệm nào thật sự quá sợ hãi, liền muốn kéo người đi bồi cô ấy đi bồi đỡ đẻ.
“Tôi biết tôi như vậy khẳng định là phiền đến cô, nhưng mà trong mấy người quen được bên này trừ bỏ bác sĩ Lưu ra chỉ có cô là hiểu mèo nhất.” Biết mình muốn người ta bồi tiếp mình thức đêm đỡ đẻ, Vệ tiểu thư cảm thấy thực xấu hổ với ngại ngùng, người ta chỉ là chủ nhà của mình, căn bản không có nghĩa vụ chiếu cố đến cỡ này, nhưng A Trạch* không giỏi giao tế cũng không nghĩ ra được cái gì dễ nghe, nghẹn đến sau đó chỉ còn lại có vài câu thế này, “Tôi, tôi có thể cho thù lao! Bằng không để tôi cũng tới nơi này làm công hỗ trợ vào lúc nghỉ cũng được!”
*: chỉ những người chỉ thích ở trong nhà, chả buồn đi ra ngoài.
“Ẩy—–?” Cửa hàng trưởng Lâm đã lấy lại tinh thần kéo dài giọng, cố ý nhíu mày nhìn cô ấy, “Vì sao là cho tiền với làm công vậy? Dù là một con mèo con cũng không thể chia cho tôi làm thù lao sao?”
Vệ tiểu thư ngây ngốc một chút, bộ dáng mờ mịt nhìn qua tựa hồ là hoàn toàn không nghĩ tới loại chuyện có thể dùng mèo để trả này.
Trình Phong Dương vẫn luôn nhìn ở đằng sau cũng không nhịn được mà phốc một cái bật cười, thấy Vệ tiểu thư vẫn là ngơ ngác thì không khỏi thay Lâm Lan bồi thêm một câu: “Ý nói chính là Lan Lan cô ấy đã đáp ứng cô rồi.”
Vệ Yến lập tức lộ vẻ được cứu vớt, gật đầu liên tục: “Tôi cho, Lan Lan biết nuôi mèo như thế, mèo con tới đây nhất định có thể được chiếu cố rất tốt.”
Một thai của mèo sẽ sinh ra mấy đứa, tuy nói có lệch với trong kế hoạch vốn dĩ của mình là nuôi hết cả, nhưng nếu như là cho Lâm Lan, Vệ Yến thật sẽ không có không nỡ.
Lâm Lan vốn chỉ là nói đùa, thấy cô ấy sảng khoái như thế thì ngược lại sửng sốt trước, rất nhanh cũng liền cười: “Vậy liền nói định như vậy nha, mèo con bảo bảo của Niên Niên tôi muốn chọn một con đi nhé.”
“Nói rồi, không được đổi ý.” Lập trình viên cũng có tính toán của mình, “Kỳ thật Lan Lan cô lấy đi một con rồi, về sau tôi lại nuôi mèo con khác còn có thể tìm cô để tham khảo, thế này cũng rất tốt.” Người thành thật cũng có ý nghĩ.
Bà ngoại mèo đúng chuẩn đáp ứng tặng nhóc con, cửa hàng trưởng Lâm đương nhiên là không khách khí, như ruồi xoa tay liền đợi sự kiện đỡ đẻ đại khái sẽ giáng lâm vào ban đêm.
Cùng làm xong quá trình tiêu độc với Trình Phong Dương, Lâm Lan đi vào đằng sau quầy bar, tự mình làm vài ly trà bưng lại đây vừa chia sẻ với đám bạn, vừa đàm luận chuyện mèo mang thai.
“Niên Niên đâu, cô thả mèo trong nhà sao?”
“Ừ, lúc đầu muốn cùng mang ra ngoài đi tìm cô, nhưng lại sợ không tốt cho nó, liền để ở nhà.”
“Bác sĩ Lưu có nói những điều cần chú ý khi đỡ đẻ cho Niên Niên với cô chứ?”
“Có có, tôi đều chép cả vào đây! Hơn nữa đồ phải chuẩn bị sớm đã mua đủ cả rồi!”
Vệ tiểu thư lấy máy tính bảng mang theo tùy thân trong túi xách đưa cho Lâm Lan, hai cô nàng liền đầu dựa đầu cắm vào màn hình điện tử mà nghiên cứu.
Trình Phong Dương, tuy cũng ngồi cái bàn này, nhưng hoàn toàn không chen lời vào được: “……”
Đến cuối cùng, thanh niên chỉ có thể bất đắc dĩ bưng ly lên mà uống trà, sau đó còn cầm một cái Mochi trong đĩa lên bỏ vào mồm ăn liên tục.
Trà thật sự uống rất ngon, điểm tâm cũng là thật sự ăn rất ngon, nhưng chủ đề cũng là thật sự không chen vào được.
Quả nhiên trong quán trà mèo không nhắc tới mèo là không có đường sống á.
Trình Phong Dương cảm thấy hơi sa sút, liền thuận tay ôm lấy một con Munchkin đi ngang qua bên bàn bọn họ, đem bé mèo chân ngắn trong quán trà vào lòng mà xoa.
Ấy, đừng nói, cái xúc cảm này thật sự là không phải con chó cỡ lớn trong nhà kia có thể so sánh được.
Bên này Lâm Lan với Vệ Yến thảo luận chuyện đỡ đẻ cho mèo, Trình Phong Dương ôm mèo mà tịch mịch ngồi một bên, phụ cận quầy bar bên kia, hai cô gái Vương Giai Y với Thang Hiểu Nhã tới làm thêm vào cuối tuần nhìn tình cảnh kia của bọn họ mà không ngừng buồn cười.
“Thật thảm a.” Đại tiểu thư nhỏ giọng nói thầm.
Thang Hiểu Nhã khó được mà phụ họa: “Thảm thật.”
Chiêu đãi trà bánh cho người ta xong sau đó liền hoàn toàn đắm chìm vào trong chuyện của mèo con, cố tình bởi vì đối phương hoàn toàn không hiểu rõ về loại chuyện này nên ngay cả năng lực xen vào cũng không có, chỉ có thể uống trà sờ mèo trông mong mà nhìn.
Chờ lúc Lâm Lan lấy lại tinh thần trong thảo luận thì chính là nhìn thấy cảnh Trình Phong Dương ngồi đó cúi đầu đùa mèo, anh ấy cầm gậy đùa mèo không ngừng lắc đến lắc đi về phía mèo chân ngắn nằm ngửa trên đầu gối anh ấy, Munchkin Lạp Xưởng liền bay nhảy cái chân ngắn nhỏ của nó theo cái mặt dây chuyền đính lông chim kia, chơi đến rất ư là nhập thần.
Lâm Lan lập tức ngượng ngùng: “Ngại quá Phong Dương, vừa nãy nói chuyện quá đầu nhập vào.” Trò chuyện chút xíu đã quên mất một người sống to đùng khác.
“Không sao không sao, bên bọn em càng quan trọng hơn.” Trình Phong Dương khoát tay nói, “Bọn em đã quyết định xong là tối thức đêm đỡ đẻ?”
“Đúng vậy, đã nói xong rồi.” Lâm Lan trả lời, “Anh sẽ không phải cũng muốn tới chứ?”
Trình Phong Dương thật sự có hơi nghĩ, nhưng vẫn là tiếc nuối lắc đầu: “Anh đi cũng chỉ là xem náo nhiệt, không giúp được cái gì, hơn nữa ngày mai còn phải đi làm gặp khách hàng, vẫn là quên đi.”
Một đêm không ngủ mà vác lấy cặp mắt thâm quầng đi tiếp đãi khách hàng, đó là tiết xấu muốn đơn đặt hàng đi tong a.
Nỗi tiếc nuối này Thang Hiểu Nhã cũng có, tuy rằng cô ở thuê ở trong này, nhưng xã súc ngày mai phải đi làm thật sự chịu không nổi.
“Tôi tôi!” Vương Giai Y giơ tay cao cao, làm lơ ánh mắt đã hâm mộ lại ghét bỏ của Thang Hiểu Nhã cách đó không xa, “Thêm tôi nha Vệ Yến! Buổi tối tôi cũng có thể cùng nhau theo cùng!” Cô tràn ngập tò mò đối với mèo sinh nhóc con, sớm biết Vệ Yến là vì việc này mà cố ý chờ Lâm Lan, cô sớm đã xung phong nhận việc đi bồi đỡ đẻ.
“Có thể, Vương tiểu thư cũng tới đi.” Vệ Yến không có bài xích Vương Giai Y, hơn nữa cũng xem như là quen biết, đáp ứng cũng sảng khoái.
Cứ như vậy, tổ ba người bồi đỡ đẻ xem như đã chính thức quyết định. Đợi đến tối dùng cơm chiều xong rồi thì liền tụ tập ở trong nhà Vệ Yến ở lầu 4.
Lâm Lan là lần thứ hai vào nhà Vệ Yến.
“Thiếu đi rất là nhiều thứ so với lần trước nha.” Nhìn phòng khách vắng vẻ không ít, cô không khỏi cảm thán.
Vệ tiểu thư phát ra tiếng cười gượng bất đắc dĩ lại suy yếu: “…… không có cách nào a, trong nhà nuôi mèo mà.”
Sát thủ ly trà, kẻ phá hoại vật trang trí, phá nhà thiện nghệ…… Mấy danh hiệu đó tựa hồ đều rất thích hợp cho mèo nhà nghịch ngợm, phía sau mỗi căn nhà ngắn gọn mộc mạc của người nuôi mèo đều có một đoạn lịch sử máu với nước mắt chú định không có kết quả. Tựa như kiểu của Vệ tiểu thư đây, thiên ngôn vạn ngữ cuối cùng chỉ ép gọn lại thành một nụ cười tha thứ.
“Tôi hiểu.” Cửa hàng trưởng Lâm lập tức dừng cái đề tài này lại.
Lúc đang muốn hỏi mèo thế nào, Vệ tiểu thư mở cửa phòng ngủ ra, Niên Niên bụng lớn không kịp chờ mà chạy đến từ bên trong.
“Meo ô—–“ (Yến Yến, chị đi đâu lâu như vậy? Bụng em đau quá nha!)
Mèo lông dài màu xám trắng đảo quanh cái đùi nhỏ của Vệ tiểu thư mà cọ, cái đuôi dựng lên thẳng tắp cũng để những khác lập tức thấy được chỗ cái mông nó kia lấm tấm mấy vết bẩn.
“Nha, trên lông mông nó có chút ô uế!” Vương Giai Y người vào cuối cùng lập tức chỉ vào mèo kêu ra, “Có phải là sắp sinh không!”
Đây là biểu hiện vỡ nước ối.
Lúc này Vệ tiểu thư lập tức nhu hòa bế mèo lên, rồi chạy chậm qua ổ mèo dùng để sinh sớm đã an bài tốt trong phòng ngủ, chỗ đó cô ấy sớm đã đặt miếng lót cách nước tiểu như trong bản hướng dẫn rồi, mèo cái sinh ở trên đó vừa sạch sẽ lại thuận tiện.
Cô ấy chuẩn bị rất tốt, nghĩ đến rất tốt, nhưng mà thật sắp đến lúc Niên Niên muốn sinh, mèo lại không nghe lời mà dưỡng thai trong ổ mèo, mà là meo ô một tiếng rồi chạy ra khỏi đó, sau đó nhảy lên giường Vệ