Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Thấy ba mẹ không nghi ngờ nữa, Tống Tử Hàng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Cũng do ngày thường ở trước mặt hai nhà, anh ta biểu hiện vô cùng tốt, đừng nói là ba mẹ, Giang Hải Triều cũng sẽ không nghi ngờ anh ta.
Tại sao có thể như vậy?
Vì sao mọi chuyện lại trở thành thế này?
Chỉ trong nháy mắt, anh ta lại mất hết tất cả. Dự án không có, hợp tác cũng mất đi, dây chuyền sản xuất đã trở thành phế thải, công ty còn thiếu nợ vô cùng nhiều, đang đứng trên bờ vực phá sản.
Tống Tử Hàng rất hiểu rõ Giang Yên Nhiên, anh ta vô cùng tự tin đã nắm cô ấy trong lòng bàn tay. Cho dù anh ta làm gì, cô ấy cũng sẽ không phản kháng. Bởi vì Giang Yên Nhiên sợ bị mình ghét bỏ, cho nên chắc chắn sẽ không có việc tố cáo với ba mẹ.
Cho dù anh ta đứng trước mặt mọi người bảo vệ Mộng Kỳ, cũng chỉ khiến cô ấy vì ghen tị mà càng chung tình với anh ta mà thôi.
Khoảng thời gian này Giang Yên Nhiên ăn mặc xinh đẹp như vậy, còn cố ý đi trêu chọc Sở Phong, những việc này không phải đều là vì chọc tức mình, khiến mình hồi tâm chuyển ý hay sao?
Nhưng việc anh ta không ngờ đến là Giang Hải Triều lại trực tiếp giải trừ hôn ước của hai nhà.
Đáng chết! Anh ta biết rồi. Nhất định là Giang Yên Nhiên bị ép đến đường cùng cho nên mới sử dụng phương thức này để ép anh ta đi vào khuôn khổ!
Tống Tử Hàng thử dò hỏi ba mình: "Ba, bây giờ chúng ta nên làm gì?"
Khuôn mặt Tống Khiếu Uy đầy vẻ mệt mỏi: "Bây giờ chỉ có một biện pháp, nếu như Giang gia chịu cho chúng ta hợp tác cùng nhau, mới có khả năng cứu vãn được.
Nếu Giang Hải Triều thật sự tuyệt tình, cho dù ba liều mạng khiến cá chết lưới rách cũng không để ông ta tốt hơn. Ba muốn cho tất cả mọi người đều biết bộ mặt bội bạc, âm hiểm xảo trá của Giang gia! Xem bọn họ sau này làm sao lăn lộn trong giới nữa, muốn xem thử sau này con gái ông ta làm sao lập gia đình được!"
Tống Tử Hàng vội mở miệng nói: "Ba, ba đừng xúc động, con về trường tìm Yên Nhiên khuyên thử, có lẽ mọi việc còn có thể xoay chuyển."
Mẹ