Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Trong lòng Giang Yên Nhiên không khỏi bi thương: "Thích tôi? Đã nhiều năm như vậy anh cũng chưa từng thích tôi. Vào thời điểm ba tôi rút vốn, lấy được dự án, giải trừ hôn ước anh lại nói là thích tôi? Tống Tử Hàng, anh thật biết chọn thời gian mà!"
Đáy mắt Tống Tử Hàng thoáng xẹt qua một tia lạnh lùng: "Yên Nhiên, nếu đây là trừng phạt em giành cho anh, vậy anh tình nguyện chấp nhận. Nhưng bây giờ anh thật sự biết lỗi rồi, chẳng lẽ em không thể cho anh cơ hội nào nữa sao?"
Giang Yên Nhiên cười lạnh: "Tống Tử Hàng, trong mắt anh, có phải tôi là người rất dễ lừa gạt hay không?"
Tống Tử Hàng vội nói lớn: "Yên Nhiên, anh thích em, anh thật sự thích em! Em muốn thế nào mới chịu tin tưởng anh đây? Nếu em không tin anh, vậy tại sao em lại phải làm vậy? Không phải vì muốn anh hồi tâm chuyển ý quay lại bên em hay sao? Anh thề sẽ không bao giờ rời bỏ em nữa! Sau khi tốt nghiệp chúng ta lập tức kết hôn có được không? Em tranh thủ thời gian khiến chú Giang giải trừ hôn ước như vậy, em có biết vì việc này hai nhà chúng ta đã có bao nhiều phiền phức hay không?"
Tia sáng cuối cùng trong con ngươi của Giang Yên Nhiên cũng bị dập tắt: "Anh suy nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ không muốn cùng anh qua lại nữa thôi, xin anh đừng quấy rầy tôi nữa."
"Yên Nhiên!" Tống Tử Hàng nhìn Giang Yên Nhiên thản nhiên rời đi, thở hổn hển tức giận.
Ký túc xá nữ sinh.
Sau khi trở về, Diệp Oản Oản phát hiện sắc mặt Giang Yên Nhiên có chút khó coi: "Cậu không tệ đấy!"
Giang Yên Nhiên cười khổ: "Nếu anh ta còn một chút cốt khí, có thể tớ còn coi trọng một chút. Nhưng không nghĩ anh ta vừa quay đầu liền cầu xin tớ tha thứ như vậy."
Diệp Oản Oản rất hiểu cảm giác tín ngưỡng đã từng tôn thờ lại bị bóp chết, thở dài nói: "Nén bi thương, ai lúc trẻ chưa từng yêu mấy tên rác rưởi!"
Giang Yên Nhiên bị cô chọc cho bật cười: "Nhắc tới mới phát hiện, chúng ta có chút đồng bệnh tương lân đó. Thật ra tớ rất tò mò, trước kia cậu thích Cố Việt Trạch như thế, sao bây giờ lại thông suốt rồi?"
Ánh mắt Diệp Oản Oản hơi trầm xuống, nhàn nhạt nói: "Trong vô tình biết được