Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Vài phút trước, bên ngoài nhà cũ Diệp gia.
Một chiếc xe màu đen ẩn nấp dưới bóng tối, ánh sáng mờ ảo bên ngoài chiếu vào phát họa rõ nét khuôn mặt thanh lãnh của một người đàn ông.
Hứa Dịch ngồi ở ghế lái đã yên lặng chờ động tĩnh của ông chủ nhà mình hơn nửa giờ rồi.
Lúc nãy sau khi xong việc, định về Cẩm Viên thì Tư Dạ Hàn đột nhiên lại bảo đổi hướng đi khảo sát ở nơi khác, kết quả mới đi được nửa đường ông chủ lại bảo anh ta dừng xe.
Anh ta đang thắc mắc ông chủ đi khảo sát ở một bất động sản nhỏ như vậy làm gì, sau đó liền phát hiện nơi đậu xe vừa vặn ở gần nhà cũ Diệp gia.
Mịa nó chứ! Đi khảo sát là giả, đi xem tình hình của ái phi mới là thật đúng không?
Đang lúc Hứa Dịch đang âm thầm phỉ nhổ, chuông điện thoại của Tư Dạ Hàn đột nhiên vang lên, hù dọa trái tim nhỏ bé của anh ta một phen.
Tiếp đến anh ta nhìn lén qua, phát hiện người gọi là Diệp Oản Oản.
Bà cô này không phải đang tham gia thọ yến của ông nội cô hay sao?
Sao lại gọi cho ông chủ làm gì cơ chứ?
Hứa Dịch đang hốt hoảng thì người đàn ông ngồi ở ghế sau đã bắt máy rồi.
Giây tiếp theo, anh ta liền nghe được giọng nói trong vắt từ di động truyền ra.
[Cố tiên sinh, có thể cho tôi mượn micro một chút không?]
Nghe được câu này, sắc mặt của người người đàn ông ngồi ở ghế sau khó phát giác được mà u ám thêm mấy phần.
Hứa Dịch sửng sốt, Diệp Oản Oản có ý gì đây?
Hình như Diệp Oản Oản đang nói chuyện với người nào đó họ Cố, là Cố Việt Trạch sao?
Theo sát đó, lời của Diệp Oản Oản lần lượt được bên này nghe rõ.
[Chư vị khách quý tôn quý, chư vị bạn bè ở đây...]
[Nhưng mà thật sự xin lỗi, hôm nay tôi rất tiếc nuối phải công bố với mọi người một chuyện. Tôi, Diệp Oản Oản từ nay cắt đứt quan hệ với Cố Việt Trạch tiên sinh, chính thức giải trừ hôn ước!]
[Cố tiên sinh quá đề cao mình rồi. Tôi quả thật đã không còn thích anh nữa.]
[Tôi đã có người mình thích rồi.]
Cùng lúc đó, sau khi