Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Khụ khụ, còn muốn giúp bọn họ coi quẻ?
Nghe Diệp Oản Oản đắc ý nói ra những lời này, biểu cảm của tất cả mọi người: "..."
Diệp Oản Oản cười trên nỗi đau của người khác thì coi như xong đi, lại còn "Tà thuyết mê hoặc người khác"!
Lưu Ảnh cố nén lửa giận: "Xin Diệp tiểu thư ăn nói cẩn thận, chẳng qua là tôi kém may mắn mà thôi."
Một thanh niên cao gầy cạo tóc húi cua thấy Lưu Ảnh bị vũ nhục, thần sắc có chút không vui: "Diệp tiểu thư, loại chuyện này không nên đem ra làm trò đùa!"
Tâm tình hiện tại của Diệp Oản Oản đang không tệ, cô ngược lại không so đo với Lưu Ảnh mà quan sát thanh niên vừa nói một chút: "Cậu tên là gì?"
Thanh niên ngẩn người, sau đó trả lời: "Tống Tĩnh!"
"A..." Diệp Oản Oản nhìn cậu ta thêm vài lần, cảm giác rất chi là vi diệu.
Không ngờ lại là cậu ta...
"Diệp tiểu thư có gì chỉ giáo?" Tống Tĩnh cảm thấy biểu cảm kia của Diệp Oản Oản khiến mình có chút sợ hãi.
Diệp Oản Oản rũ mắt cười một tiếng. Cô đưa tay ra làm động tác bấm ngón tay, sau đó ngẩng đầu: "Tôi vừa tính cho cậu một quẻ! Tính ra..."
"Tính ra cái gì?" Tống Tĩnh theo bản năng, hỏi.
Những người đang xem náo nhiệt mặc dù khinh thường, nhưng cũng tò mò nhìn sang, muốn xem Diệp Oản Oản lại muốn nói bậy cái gì.
Diệp Oản Oản bí hiểm nói: "Tính ra gần đây cậu sẽ có một kiếp."
Khóe môi mọi người hơi co giật, có thể đổi câu khác được không?
Tống Tĩnh không đổi sắc mặt: "Kiếp gì?"
Diệp Oản Oản sờ cằm, cân nhắc chọn lời: "A, đại khái là...kiếp đào hoa đi..."
Mọi người ngẩn người, âm thầm đoán kiếp đào hoa là cái gì.
"Không phải số đào hoa nha, mà là kiếp đào hoa, hơn nữa kiếp này nguy hiểm vô cùng!" Diệp Oản Oản vờ như đang nói thật.
Cũng tại trí nhớ siêu tốt của cô, kiếp trước cho dù người khác nói đôi ba câu, chỉ cần cô chú ý tới thì sẽ nhớ rất rõ ràng.
Cô nhớ kiếp trước, rất lâu sau khi Tư Dạ Hàn bị tập kích, lúc mấy hộ vệ tán gẫu có nhắc tới một