Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Đột nhiên xuất hiện biến cố, Thí Huyết Minh và tất cả người phía Tư Dạ Hàn đều lâm vào nghi hoặc.
Mới vừa rồi...
Đã xảy ra chuyện gì?
Mọi người đang chú ý vào trận đấu của Tống Tĩnh và Eugene chợt phát hiện, chẳng biết lúc nào đã có hai chiếc xe màu đen lẳng lặng đứng bên ngoài vòng vây.
"Là ai!!!" Kẻ mặt hề cảnh giác nghiêm nghị hét lớn.
Bốn phía thị trấn đã bị phong tỏa, sao những người này lại vào được?
Quan trọng nhất là, người nào có gan lớn như vậy, dám xông vào địa giới của Thí Huyết Minh, chẳng lẽ không sợ chết sao?
Bởi vì mọi việc phát sinh quá mức quỷ dị, cũng tạm thời chưa biết lai lịch của đối phương, trong lúc nhất thời không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.
Tầm mắt mọi người đồng loạt nhìn về hai chiếc xe xuất hiện quỷ dị kia.
Ám vệ nhanh chóng đỡ Tống Tĩnh về, cũng lo lắng nhìn sang.
Hình như vừa rồi là giọng của một cô gái?
Lưu Ảnh và Tống Tĩnh liên tục ra tay vẫn không đánh bại Eugene, nhưng cô gái kia chỉ nói một câu đã chỉ ra sơ hở của gã ta, giúp Tống Tĩnh tránh khỏi một chiêu chí mạng!
Quả thật quá khó tin!
Rốt cuộc là người nào? Sao lại có bản lĩnh lớn như vậy?
Dưới tầm mắt của mọi người, một người cao to đeo trên mặt một chiếc mặt nạ màu bạc che khuất hơn nửa khuôn mặt, trên người khoác một chiếc áo khoác màu đen chậm rãi bước xuống từ ghế lái.
Trong chiếc xe còn lại, hàng loạt người ăn mặc giống người đàn ông kia cũng lần lượt bước xuống.
Sau khi xuống xe, người đàn ông mang mặc nạ bạc kia đi vòng xuống ghế sau, cung kính mở cửa xe, đưa tay đỡ một cô gái mặc một bộ váy lụa mỏng màu đen xuống xe.
Tất cả phụ kiện trên người cô gái kia đều là màu đen, trên đầu đội một chiếc mũ theo phong cách âu cổ, vải voan mỏng từ mũ che khuất nửa khuôn mặt của cô. Cô nhẹ nhàng đặt tay lên người người đeo mặt nạ bạc, thành thục bước xuống xe, động tác ưu nhã tự phụ giống y như một phu nhân thời Âu cổ.
Mặc dù lụa