Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Thấy thủ lĩnh của Thí Huyết Minh cho người của mình lui lại, cũng vô cùng cung kính Diệp Oản Oản, trong con ngươi ẩn sau mặt nạ màu bạc của hộ vệ xẹt qua một tia kinh ngạc khó phát giác.
Không ngờ... Lại thật sự thành công...
Nửa giờ trước, tiểu đội Ám Nhất đưa Diệp Oản Oản tới khu vực an toàn.
Đang gấp rút đưa cô lên máy bay, ai ngờ cô gái này đột nhiên lại không chịu đi tiếp, còn mở chiếc vali lớn kia ra, đổi quần áo trên người bằng một chiếc váy lụa, bắt nhóm ám vệ bọn họ phải mặc trang phục và đeo mặt nạ do cô chuẩn bị sẵn từ trước.
Bọn họ dĩ nhiên không chịu, đang trong tình huống nguy cấp, sao cô gái này còn bắt họ chơi trò trẻ con như thay đổi quần áo cơ chứ?
Quả thật quá hoang đường!
Nhưng cô gái này lại nghiêm nghị thúc giục họ, uy áp mạnh mẽ đó trước giờ họ chỉ thấy qua trên người ông chủ, bất tri bất giác lại nghe theo cô...
Cho dù thất bại, cùng lắm là chết thôi.
Bọn họ tình nguyện chết vì ông chủ, cũng không muốn thoát thân cùng một cô gái.
Vốn dĩ họ cho rằng loại ngụy trang vụng về này sẽ bị Thí Huyết Minh nhìn thấu, đã chuẩn bị sẵn tâm thế liều chết xông lên.
Nhưng kết quả lại khiến họ mở rộng tầm mắt...
Cô gái này không chỉ nói ra được nhược điểm chí mạng của Eugene, dưới tình thế ngàn cân treo sợi tóc cứu được Tống Tĩnh, mà còn có thể nói ra thân phận thật sự của K.
Hình như K cũng bị cô ấy lừa thật rồi...
Giờ phút này, trong lòng của các thành viên trong tiểu đội Ám Nhất tương đối phức tạp, nhưng không ai lộ ra vẻ khác thường nào cả.
Đối với họ mà nói, đây là cấp bậc ngụy trang cơ bản nhất. Ngược lại là một cô gái chân yếu tay mềm sống trong nhung lụa như Diệp Oản Oản, khi đối mặt với nhóm ác đồ như vậy mà vẫn có thể phong khinh vân đạm, bày ra khí trạng cường đại chèn ép K, thật khiến bọn họ nể phục...
Cô gái này dường như cũng không giống những